CHIÊU DIÊU - Trang 390

Chỉ Yên thẫn thờ một hồi, sau đó nhặt phong thư lên, mở ra coi thử.

Ta bay ra sau lưng Chỉ Yên, đưa mắt qua đầu vai nàng, xem xét bức thư
được viết theo kiểu cuồng thảo (*) này, ngữ pháp sai bét nhè -

(*) là kiểu chữ Thảo viết nhanh, các chữ có thể được viết liên tiếp nối

nhau chỉ bằng một nét.

Tiểu mỹ nhân, đêm qua ta đến Cẩm Châu thành hơi muộn, nàng có bị

thương hay không? Lệ Trần Lan bảo hộ nàng tốt chứ, nếu không thì cứ đến
tìm ta?

Lạc khoản (**), Khương Vũ.

(**) nôm na là ký tên.

Ta đọc xong thì bĩu môi, hóa ra ma khí ở bên ngoài thành ngày hôm

qua là của tên này tới góp vui.

Lần trước Mặc Thanh không có đánh chết hắn, nghỉ ngơi một thời

gian, giờ lại nghĩ đến chuyện chạy ra ngoài gây sóng gió trên giang hồ sao?

Đúng là người trẻ tuổi.

Chỉ Yên đọc thư xong thì nhíu mày, vò mạnh lá thư rồi ném xuống

đất: "Háo sắc!"

Vừa dứt lời, nắm giấy cũng lăn ra trước cửa, lại bị một bàn chân giẫm

vào. Ánh mắt ta nhìn theo bàn chân kia đi lên, thấy được khuôn mặt có mấy
phần tái nhợt của Mặc Thanh.

Hắn quét mắt nhìn Chỉ Yên một cái, Chỉ Yên cả người cứng đờ, sững

sờ ngay tại chỗ.

Mặc Thanh bình thản nhấc chân ra, cúi xuống nhặt nắm giấy ở trên

mặt đất, tiện tay mở ra nhìn. Hắn cũng nhíu mày, ánh mắt khẽ lóe lên, nắm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.