CHIÊU DIÊU - Trang 426

túc, nói năng thận trọng, nhân từ trị kẻ dưới, nhưng lúc cần hãm hại người
thì cũng lừa gạt không chút nương tay.

"Ta sẽ không để cho Lạc Minh Hiên sống lại." Hắn đứng lên, trong

nháy mắt trước khi rời đi, chỉ bỏ lại một câu, "Yên tâm nghỉ ngơi đi."

Quả thật là khiến cho người ta rất yên tâm...

Ta nhìn hắn rời đi, ngẩn người nhìn bầu trời đêm, thoáng chốc, một

linh hồn mờ ảo tiến đến trước mặt ta, là Chỉ Yên với vẻ mặt đầy tinh thần
hóng chuyện nhìn ta chăm chú: "Đại Ma Vương, ngươi động lòng rồi."

"Chậc... không phải ngươi nên ngồi xổm ở một góc nào đó mà khóc

đến thương tâm ư? Ngươi ở đây hóng hớt cái gì?"

"Theo những gì ngươi vừa nói thì Thương Lĩnh ca ca là bị khống chế,

hắn không điên thật, cũng không thật sự muốn giết ta. Bây giờ nghĩ kỹ lại,
một kiếm kia của hắn đã đủ đưa ta vào chỗ chết rồi, nhưng hắn lại làm
chệch mũi kiếm đi, cho nên ta mới còn sống. Hắn bị người ta thao túng, ta
phải nghĩ cách đi cứu hắn, thời gian đâu mà ngồi gào khóc nữa chứ."

Nha đầu này...

Bản lĩnh lớn lắm rồi.

"Nếu Liễu Tô Nhược muốn lợi dụng hắn, sẽ tạm thời không làm

thương tổn hắn, ngày mai sau khi Vạn Lục môn của các ngươi hành động,
ta sẽ quan sát lại thế cục, sau đó mới có thể nghĩ biện pháp. Nếu hấp tấp
gây thêm phiền phức cho các ngươi thì Thương Lĩnh ca ca lại càng khó
cứu."

Ta ừ một tiếng, coi như ủng hộ suy nghĩ của nàng.

"Cho nên vừa rồi ngươi động lòng đúng không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.