CHIÊU DIÊU - Trang 527

"Ngươi chờ nhé, trở về sẽ tìm người hoá vàng mã cho ngươi, trả hết

những khoản nợ cho ngươi."

"Lộ... Lộ cô nương!" Hắn lại gọi ta, giống như hạ quyết tâm cực lớn,

nói với ta, "Thật ra thì... những khoản nợ kia cũng không quan trọng, ta có
thể nói với mẫu thân của ta, ngươi... ngươi chưa cùng ta viết lục thư, vậy..."

Ta quay đầu lại liếc hắn một cái: "Phải viết lục thư, ta cũng phải trả

nợ, ta muốn gả cho một người khác."

Không nhìn hắn nữa, ta xoay người rời đi, ra khỏi Quỷ thị được một

đoạn, ta muốn bay tới ngọn núi cao nhất của núi Trần Tắc còn cách một
đoạn, thật không nghĩ đến vừa chạm đất đã đụng phải Chỉ Yên đang khóc
tìm ta.

Hốc mắt nàng đỏ bừng, thanh âm đều khóc khàn: "Đại Ma Vương, Đại

Ma Vương, ngươi rốt cuộc ở nơi nào? Ngươi đừng không nói gì đã biến
mất..."

Ta bay tại chỗ, nhìn nàng một lát, kêu một tiếng: "Này, phàn nàn gì

đó?"

Chỉ Yên quay đầu, nhìn thấy ta, mặt tràn đầy không dám tin, ngay sau

đó chợt bổ nhào tới, ngay cả ly hồn cũng quên, trực tiếp bổ nhào lên trên
người ta, đương nhiên rồi, nàng chỉ xuyên qua thân thể của ta là nhào tới
đại thụ sau lưng ta.

"Ngươi không có biến mất!" Nàng cũng không tức, chỉ ôm cây, tiếp

tục khóc kêu, "Ngươi không có biến mất, thật sự là quá tốt, thật sự là quá
tốt!"

Ta bị nàng làm cho phiền lòng, đồng thời, trái tim cũng ấm áp: "Đừng

khóc. Ta không sao."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.