CHIÊU DIÊU - Trang 579

"Đêm đã khuya, thấy người đi vào tẩm điện của Môn chủ cho nên đi

tới đây xem, thì ra là cô nương, thuộc hạ mạo muội."

"Không có gì, sư phụ đi ra ngoài nhiều ngày chưa về, trong lòng ta hơi

nhớ nhung, nên tới tẩm điện của người xem." Ta vừa nói vừa đi ra bên
ngoài, "Đội trưởng làm theo việc công, đó là điều nên làm."

Sắp ra tới cửa, Đội trưởng Ám la vệ bên cạnh cứ nhìn chằm chằm ta,

tới khi ta sắp bước ra khỏi tẩm điện của Mặc Thanh, giọng điệu của hắn
chợt lạnh: "Cô nương, vẫn nên đặt Thiên Nhất kiếm ở trong phòng thì
hơn."

Ta cúi mắt nhìn, chỉ thấy ánh sáng lưu chuyển trên vỏ kiếm của Thiên

Nhất kiếm, kỹ năng chạm trổ của Tư Mã Dung khiến cho gỗ Long Huyết
đặc biệt mê người.

Ta đau xót than thở một tiếng: "Đội trưởng." Ta gọi khẽ, sau đó không

hề báo trước rút kiếm ra khỏi vỏ, trực tiếp đâm thẳng vào cần cổ của hắn,
"phập" một tiếng, ánh chớp của kiếm và thiết kiếm ma sát với nhau, tia
chớp bắn tung tóe.

Chiếu rọi đôi mắt đằng sau miếng vải che mặt của hắn, ánh mắt như

chim ưng, rất là khiếp người.

Sau một kích, ta mượn lực văng ra, chuyển thân bay vào khoảng

không, chỉ mong nhanh chóng rời khỏi phạm vi trận pháp cấm thuật, nhưng
bay chưa xa, một lúc không chú ý, trên đầu va chạm phải một kết giới, ta
quay người ngược lại, dừng lại giữa không trung.

Từ trên không trung nhìn xuống, phía trên toàn bộ đỉnh núi chính của

núi Trần Tắc có một kết giới nửa vòng tròn bao vây, bọn chúng thật là
muốn giam giữ ta ở đây sao?

Nhìn trận thế, dĩ nhiên là mưu đồ đã lâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.