CHIM ÉN LIỆNG TRỜI CAO - Trang 115

Tố nhìn ông cụ, khe khẽ:

- Thế là tốt lắm rồi. Nhưng ta cũng vẫn phải đề phòng, cụ ạ.

- Phải đề phòng chứ. Tôi đã cho gài súng khắp các ngả đường rồi. Súng

gài ấy mà, cán bộ biết chưa?

Ông cụ đứng dậy, ra bếp, kéo từ gác bếp xuống một khẩu súng kíp, đưa

cho Tố xem. A! Cây súng gài! Cây súng buộc ở chạc cây, nấp kín trong bụi,
cò súng nối với sợi dây căng trên mặt đường, chĩa ngầm cái ngọn ra đón
chờ. Con thú rừng, thằng kẻ cướp, lũ thổ phỉ, bọn giặc thù định hại người
Dao ta hãy giờ hồn. Cây súng kíp gài đơn sơ sẵn sàng bất thình lình hạ gục
mày đấy! Quay sang Tố, ông cụ Tả cười hờ hờ:

- Cán bộ xem cây súng gài thế có được không?

- Người Dao ta giỏi giang lắm.

- Còn nhờ cán bộ dạy bảo đấy. À, cán bộ là con thứ mấy trong gia

đình?

- Dạ. Thứ ba ạ.

Nhấp nhổm, ông cụ Tả reo to:

- Thế thì từ nay người Dao tôi gọi cán bộ là Lảo Pham nhé. Lảo Pham

là anh Ba mà. Hà hà...

Nói rồi ông cụ ngẩn người. Giờ ông mới có thể ngắm nghía một cách

lặng lẽ dung mạo anh cán bộ này. Hà. Lảo Pham có đôi mắt sâu và sáng.
Còn cái gò mũi cao và cả gương mặt tuy có gầy gò khắc khổ nhưng vẫn toát
lên tình yêu mến và sự tin cậy chân thật.

Ngoài cửa đã lấp lóa ánh đuốc. Lát sau, căn nhà sáng lòa. Người trong

làng U Sung đã đến họp. Lần này cả làng đến họp, đồng tâm nhất trí xin vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.