CHIM ÉN LIỆNG TRỜI CAO - Trang 181

Anh Nhã nổi tiếng về cái đức ăn no ngủ kĩ. Nằm xuống giường chi vật

mình hai ba cái là anh đã ngáy òng ọc như bị chọc tiết. Nổi danh là thông
thạo lắm môn võ nghệ, anh lại cũng là con người được tiếng là tháo vát, giỏi
ứng biến, lắm tài vặt và lang bạt kì hồ từ lúc tuổi còn trẻ. Mười sáu tuổi,
đang làm tá điền cho một tên địa chủ ở Thái Bình, tức khí vì bị hắn ăn bớt
công, anh bỏ làng, lang thang lên ở vùng miền núi này. Lúc vỡ ruộng thuê
cho người Mông. Khi hái thảo quả cho người Hà Nhì. Lại có lúc làm thợ cất
nhà cho người Dao. Thông thuộc phong thổ vùng đất này còn hơn dân bản
địa. Năm 1949, anh gặp anh Tố, thế là sung ngay vào làm nhân viên huyện
ủy. Thoạt đầu, thấy anh khỏe nên anh được giao việc đạp xe đạp quay
dynamo

[104]

để phát điện cho điện đài. Ít lâu sau thì anh trở thành tổ viên tổ

điện báo. Bây giờ, sau một lát nghệt mặt, anh nhệch miệng cười, rồi vùng
vằng: “Hứ, cái thằng bất trị!” Và trước khi bỏ đi còn dứ dứ nắm đấm: “Tiển!
Hãy đợi đấy, thằng ôn!”

Cả gian buồng rộn lên tiếng cười vui. Tiếng cười vui bay ra các khung

cửa sáng lấp lóa trong bóng nắng buổi trưa bên ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.