CHIM LIỀN CÁNH - Trang 246

Hoàng Tử Hà gật đầu: "Phải, đây chính là ý Tích Thúy muốn bảo chúng ta:
trốn đi. Tiếc rằng cô ấy không biết nhiều chữ, chữ viết không đúng lắm, dấu
chấm này có thể vì quá nhỏ nên chúng ta không chú ý, coi là một kí hiệu
quái dị."

"Thế tại sao cô ấy không nói thẳng ra?"

"Tôi nghĩ nhất định có nguyên nhân, nhưng rốt cuộc là tại sao thì phải tìm
được Tích Thúy mới rõ."

Chu Tử Tần

ngẫm nghĩ: "Không phải đâu, Tích Thúy chỉ là một cô gái thường dân, lại
còn mang tội. Cô ấy làm sao biết được sẽ xảy ra chuyện kinh khủng như
vậy để cảnh báo chúng ta chứ?"

"Đúng thế, thánh thượng trút giận lên cả các thái ý và người nhà họ, đời nào
chịu bỏ qua cho con gái hung thủ?"

Hoàng Tử Hà thở dài, "Người như cô ấy mà lại biết trước mọi chuyện sắp
xảy ra, biết chúng ta sẽ gặp phải việc gì, hơn nữa còn để lại cảnh báo...
Công tử đoán xem, cô ấy biết được từ đâu?"

Chu Tử Tần lại nghĩ ngợi, càng nghĩ vẻ mặt càng khó coi. Gã nhìn Hoàng
Tử Hà, ngập ngừng hồi lâu, mãi không nhịn nổi nữa mới run run hỏi:
"Trương... Trương Nhị ca ư?"

"Ừm, khả năng duy nhất đấy, phải không?" Giọng Hoàng Tử Hà bình thản,
nhưng vẫn không giấu được vẻ mệt mỏi.

Chu Tử Tần sững sờ, khoanh chân ngồi xuống trước mặt, nhìn thẳng vào
mắt cô, môi mấp máy mấy lần, song không thốt nổi nên lời.

"Tôi biết, cả hai ta đều không dám nghĩ... kẻ đó là Trương nhị ca" Giọng
Hoàng Tử Hà khản đi, lòng như tơ vò, hơi thở cũng rối loạn, "Nếu không
phải huynh ấy thì tốt, nhưng nếu phải..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.