CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 228

làm thế nào?"

"Tôi? Loại mánh khóe giậu đổ bìm leo này, vừa hay có thể đối phó với

Hàn Thiên Dụ. Nhưng có người chưa chắc đã tình nguyện cho tôi nhúng
tay", Ôn Hành Viễn cầm ly rượu lên nhấp một ngụm, "Hàn Nặc là người
con có hiếu, cho dù năm đó Hàn Thiên Dụ soán vị đoạt quyền, vì không
muốn Hàn Thiên Khải phát hiện ra điều gì, cậu ta đã nhẫn nhịn. Giờ không
còn Hàn Thiên Khải ở bên nữa, Nhan Nhan cũng vậy, cậu ta không có gì
phải băn khoăn, nên đã quyết định đánh cược một phen rồi".

Trương Tử Lương định nói gì đó, lúc ngẩng đầu lên lại nhìn thấy Si

Nhan đang từ phía quầy bar đi đến. Ôn Hành Viễn buông ly rượu xuống,
tiến đến nắm lấy tay cô, "Em mệt rồi phải không? Chúng ta về nhà thôi".

Si Nhan gật đầu, vẫy tay với Trương Tử Lương, Ôn Hành Viễn khoác

vai cô đi về phía cửa.

Đã là cuối thu, gió đêm rất lạnh, Ôn Hành Viễn cởi áo khoác ra khoác

lên người cô, "Đợi anh chút, anh đi lấy xe".

Si Nhan im lặng đứng ở cổng, nhìn bóng lưng cao lớn, thẳng tắp của

anh, lòng cô cảm thấy ấm áp.

Trên đường trở về, Si Nhan hỏi, "Dự án khởi công rồi phải không?

Giờ chắc anh bận lắm nhỉ?".

Ôn Hành Viễn nghiêng đầu nhìn cô, "Bắt đầu giải phóng mặt bằng rồi,

Nghị Phàm khá bận rộn".

"Hay là ngày mai anh quay về đi ", từ lúc ăn tối, điện thoại của anh đã

kêu không ngừng, Si Nhan biết vai trò của anh trong Ôn Thị. Cô là người
công tư phân minh, ngoài tình yêu của họ ra, anh còn có chuyện quan trọng
hơn phải làm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.