CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 229

Ôn Hành Viễn trừng mắt nhìn cô, "Ý em là muốn đuổi anh đi hả?''.

"Không phải", cô tủi thân chu miệng, "Em sợ ảnh hưởng đến công

việc của anh".

Nhéo chiếc cằm thon nhỏ của cô, anh cười, "Anh đâu phải là cậu nhóc

mười tám mười chín tuổi, đừng lo lắng linh tinh nữa, anh sẽ sắp xếp".

Si Nhan nghe vậy tỏ ra không vui, "Vẫn còn lý trí như vậy sao? Thì ra

anh không si tình như em tưởng".

Ôn Hành Viễn búng lên trán cô một cái, "Anh nói một câu, em phải

đáp lại mười câu mới chịu được à?".

Xoa xoa gáy, Si Nhan không nhịn nổi cười, liền nổi hứng trêu chọc

anh, "Em bắt nạt anh đấy, sao hả?".

Ôn Hành Viễn mỉm cười, dáng vẻ nuông chiều nói ra hai chữ, "Anh

thích".

Si Nhan nhìn anh bằng ánh mẳt oán trách, sau đó vươn tới hôn thật

nhanh lên má anh.

Người trầm ổn như Ôn Hành Viễn không ngờ cũng có lúc mất bình

tĩnh, chiếc xe với tính năng ưu việt bỗng chệch hướng chỉ trong nháy mắt.

Si Nhan vốn dĩ đang ngượng ngùng, kết quả là bị phản ứng của Tổng

Giám đốc Ôn chọc cười.

Đợi Ôn Hành Viễn dừng hẳn xe lại, Si Nhan mới phát hiện ra đây

không phải là nhà cô, "Em muốn về ký túc xá công ty."

Ôn Hành Viễn xuống xe, ôm cô đi về hướng căn nhà, "Về ký túc làm

gì? Ngày mai em đưa anh qua đó thu dọn rồi chuyển về đây thì anh mới
yên tâm".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.