CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 231

Sợ Si Nhan nằm ngủ không đưọc thoải mái, Ôn Hành Viễn chu đáo lật

người giúp cô, đắp chăn cho cô, sau đó lẳng lặng ngồi bên giường. Si Nhan
đã ngủ say, hoàn toàn không biết có người đàn ông đang nương theo ánh
sáng của ngọn đèn để ngắm mình.

Ôn Hành Viễn khẽ vuốt ve khuôn mặt cô, có lẽ là độ ấm tỏa ra từ lòng

bàn tay anh khiến Si Nhan cảm thấy ấm áp, cô theo bản năng dựa vào hơi
ấm ấy, khuôn mặt nhỏ nhắn càng áp sát vào bàn tay anh hơn.

Ôn Hành Viễn cúi người, khẽ hôn lên khóe miệng đang mỉm cười của

cô, "Từ hôm nay trở đi, thế giới của anh không bao giờ cho phép em trốn
chạy một lần nữa".

Nửa tháng tiếp theo, Ôn Hành Viễn đều ở cổ trấn. Ban ngày, Si Nhan

đi làm như thường lệ, anh ở nhà xử lý công việc của mình. Buổi trưa, Ôn
Hành Viễn sẽ qua công ty cô, cùng cô ăn cơm. Buổi tối, anh tới đón cô về,
thỉnh thoảng lại cùng nhau đến quán bar ngồi. Tóm lại, họ ở bên nhau như
hình với bóng. Dùng lời của Trương Tử Lương thì là: sắp họp thành một
thể. Có thể thấy, tình cảm của hai người đang tiến triển rất tốt. Thế nhưng,
hai người yêu nhau, ngoài những khoảnh khắc ngọt ngào ra, đương nhiên
không tránh khỏi cãi vã.

Bởi chuyện không đâu mà vào bữa sáng, Si Nhan đề cập, "Nhã Ngưng

nói Đường Nghị Phàm bận đến mức xoay mòng mòng rồi, anh vẫn nên
quay về thì hơn, không cần phải ở đây với em đâu".

Ôn Hành Viễn miệt mài đọc tạp chí xe hơi, "Cậu ta bận hay không và

anh ở đâu không liên quan gì đến nhau".

"Dù gì thì anh cũng là Tổng Giám đốc, chỉ đạo công việc từ xa lâu rồi

cũng phải quay về thị sát một chút chứ!", thấy anh không có phản ứng, Si
Nhan lại hỏi, "Trợ lý Trương ngày hôm qua gọi điện đến là hy vọng anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.