CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 293

Si Nhan đã nghe thấy, vội hỏi anh, "Anh sao thế, anh đang ở đâu

vậy?".

"Không sao, anh uống rượu, đang ở cùng anh trai em", Ôn Hành Viễn

không giấu giếm, vẫy tay tỏ ý với Si Hạ là anh không sao, đi ra khỏi phòng
mới dỗ dành cô, "Tiểu Nhan, em đừng mắng anh nữa được không? Anh
nhớ em".

Một câu "Anh nhớ em" khiến cơn giận của Si Nhan thuyên giảm phân

nửa.

Không nghe thấy câu trả lời, Ôn Hành Viễn tưởng cô đã cúp máy,

"Tiểu Nhan?".

"Cái gì?", Si Nhan tức giận đáp lại một câu, lại đau lòng khuyên anh,

"Anh uống ít thôi, uống nhiều sẽ khó chịu đấy. Lát đừng lái xe nữa, nguy
hiểm lắm, biết không?".

"Tuân theo sự sắp xếp của lãnh đạo!", Ôn Hành Viễn giống như đứa

trẻ, cười thỏa mãn, "Có nhớ anh không?".

Si Nhan thành thật trả lời, "Ừm".

Ôn Hành Viễn lại không hài lòng, cảm thấy cô trả lời qua loa lấy lệ,

"Ừm là ý gì? Nhớ hay là không nhớ hả?".

"Anh thông minh như thế thì tự nghĩ đi", Si Nhan thẹn thùng trả lời, có

ý trêu đùa anh.

"Vậy thì là nhớ rồi", Ôn Hành Viễn cười cười. Nhớ đến cô cáu kỉnh

mắng anh, trong lòng anh lại khó chịu, "Khó khăn lắm mới chủ động gọi
cuộc điện đến, đã đổ úp xuống đầu người ta một tràng giáo huấn, không thể
nói chuyện nghiêm túc à? Cái gì mà để tâm em với Hàn Nặc? Nếu như anh
để tâm, có thể mặt dày quấn lấy em cầu xin được qua lại với em không?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.