CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 414

tao nhã đứng dậy, nở nụ cười dịu dàng với Si Nhan, ánh mắt chuyên chú và
triền miên.

Đứng trên sân khấu, giọng nói trầm thấp hấp dẫn của người đàn ông

vang trong không khí, "Buổi tối ngày hôm này, đối với tôi mà nói, là ngày
hạnh phúc nhất trong ba mươi năm cuộc đời. Trước tiên, tôi muốn nói lời
cảm ơn với cha mẹ tôi", khẽ nghiêng người, nhìn về phía Ôn Phi Văn và bà
Ôn dưới sân khấu, anh nói, "Cảm ơn cha mẹ đã để con có mặt trên cuộc đời
này". Trong khi nói anh đã cúi người về phía hai người, "Sau đó tôi xin
cảm ơn đến người thân của Si Nhan, cảm ơn mọi người đã phó thác viên
ngọc quý này cho con", Ôn Hành Viễn lại cúi người thật thấp về phía Si
Nhàn Minh và Si Hạ.

Trong phòng tiệc yên tĩnh, bỗng chốc tiếng vỗ tay vang lên như tiếng

sấm, ai nấy đều cảm động trước tấm lòng của anh. Cả Si Nhàn Minh cũng
bị câu "phó thác" của anh làm nhoèn mắt, cùng lúc đó, ông khẽ vỗ lên tay
Si Nhan, mang theo sự vui mừng và quyến luyến.

Khoác lấy cánh tay cha, Si Nhan cố nuốt những giọt nước mắt đang

chực rơi xuống, khẽ tựa đầu vào vai cha.

Lòng ai cũng có lúc rối như mớ bòng bong, cuối cùng lại bị niềm hạnh

phúc khi có người yêu bạn ở bên nhấn chìm.

"Cuối cùng, tôi còn muốn cảm ơn một người, đó chính là vị hôn thê

của tôi, Si Nhan", khi giọng nói của Ôn Hành Viễn lại một lần nữa vang
lên, Si Hạ đã nắm lấy tay của Si Nhan từ tay của Si Nhàn Minh.

Trong tiếng nhạc động lòng người, Si Nhan khoác tay Si Hạ chậm rãi

đi về phía Ôn Hành Viễn, còn trong đầu cô như thước phim quay chậm tái
hiện lại từng chút một từ lúc hai người quen biết nhau đến lúc yêu thương
nhau, đến khi trao nhau lời hẹn ước.

Cuối cùng, lệ ướt khóe mị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.