CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 428

Vào lúc tất cả mọi người không kịp đề phòng, giọng nói của Ôn Hành

Viễn và An Tử Vi cùng lúc vang lên, không có thời gian phản ứng, Quý
Nhã Ngưng đã được người ta ôm lăn lộn trên đất. Trong lúc kinh hãi không
hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì tiếng đồ vật rơi xuống đất ầm ầm vang lên,
chấn động màng nhĩ, cùng lúc đó, cơ thể truyền đến cơn đau đớn giày xéo
tâm can, trước mắt Qúy Nhã Ngưng đen đặc, mất đi cảm giác.

Từ trong hoảng hồn định thần lại, Đường Nghị Phảm trở mình bò dậy.

An Tử Vi, người vừa lao đến chỗ Qúy Nhã Ngưng do đứng ở khoảng cách
an toàn nên đã bình yên vô sự. Về phần Ôn Hành Viễn và Quý Nhã Ngưng,
họ nằm bất động ở đó, không rõ máu chảy ra từ ai, chỉ thấy xung quanh hai
người trong chớp mắt đã hình thành nên vũng máu kinh hoàng.

Dốc sức hất tay Trương Nghiên ra, Đường Nghị Phàm như điên xông

đến bên Quý Nhã Ngưng, run rẩy ôm cô vào lòng, "Nhã Ngưng, Nhã
Ngưng, em tỉnh lại đi...", giọng anh đã nghẹn ngào.

Hai mắt Qúy Nhã Ngưng nhắm nghiền, làn da băng lạnh khiến người

ta không cảm nhận được nhiệt độ cơ thể.

Con tim bỗng chốc bị nỗi sợ hãi xâm chiếm, Đường Nghị Phàm hoảng

loạn cởi áo ngoài của mình ra bọc cô lại, gọi cô bằng giọng nói vỡ vụn,
"Nhã Ngưng, Nhã Ngưng, em tỉnh lại đi, xe cấp cứu, gọi xe cấp cứu!".

Trong anh là sự bất lực trước giờ chưa từng có.

Bên kia, Si Hạ đã định thần lại, anh đẩy Phó thị trưởng Lương sang

một bên, bò dậy chạy đến bên Ôn Hành Viễn. Ánh mắt chạm phải vết máu
loang lổ, hai tay Si Hạ cứng đờ trên không, dường như không dám dịch
chuyển nửa cơ thể bị tấm sắt đập vào của Ôn Hành Viễn.

"Hành Viễn, Hành Viễn...", Si Hạ vừa gọi vừa cởi áo khoác ngoài ra,

định dùng áo để cầm máu vết thương trên cơ thể của Ôn Hành Viễn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.