CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 433

Ngoại trừ Si Nhàn Minh và Si Hạ ra, Ôn Hành Viễn là người đàn ông

đầu tiên ôm cô.

Sinh nhật năm mười tám tuổi, anh tới đúng hẹn, đeo chiếc vòng bạch

kim tinh xảo lên cổ tay mảnh dẻ của cô, cúi người hôn lên trán cô, "Sinh
nhật vui vẻ, công chúa nhỏ".

Đó là sau khi cô thành niên, lần đầu tiên tiếp nhận nụ hôn của một

người đàn ông.

Cùng tháng cùng năm, anh ra nước ngoài. Trong lúc tiễn Ôn Hành

Viễn ra sân bay, Si Hạ vì tránh một chiếc xe đối diện đã buộc phải phanh
gấp. Vào khoảnh khắc ấy, Ôn Hành Viễn ngồi ở hàng ghế phía sau bèn
nghiêng người ôm cô vào lòng. Khi cánh môi mỏng của anh bất chợt lướt
qua đôi môi mềm mại của cô, sự rung động đột ngột khiến cô bối rối không
thôi.

Đó là nụ hôn đầu của cô, thật bất ngờ khi nó lại dành cho anh.

Tháng Chín năm đó, cô bước vào cánh cổng trường đại học, cuối năm

thì quen Hàn Nặc. Anh tuấn tú chững chạc, hai người sa vào bể tình, tựa hồ
bắt đầu từ lúc đó, hình bóng anh dần phai mờ trong cuộc sống của cô.

Mùa hạ năm thứ hai anh quay về, rồi lại đi. Đối với người đang trong

gian đoạn yêu đương nồng nhiệt như cô mà nói, không hề nhìn thấy những
vụn vỡ trong đôi mắt anh, còn anh, lại khắc sâu nụ cười hạnh phúc của cô
trong lòng.

Năm hai mươi hai tuổi, khi biến cố thình lình xảy ra, anh trở về nước

ngay trong đêm. Khi cô khóc đến cùng kiệt, mê mệt thiếp đi trong lòng anh,
cô lại một lần nữa bỏ qua thâm tình, bịn rịn trong đôi mắt anh.

Năm hai mươi sáu tuổi, cô sống lại nỗi đau đớn, bước ra khỏi bóng

đen của việc thất tình, toàn tâm giao phó bản thân, từ thân thể đến trái tim

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.