CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 492

Ôn Hành Viễn quả thực không thể cự tuyệt dáng vẻ làm nũng của cô,

ôm lấy cô hôn một cái thật kêu, giọng nói tỏ ra vẻ mờ ám, "Vậy thì đừng
chuốc vạ vào thân nữa".

Si Nhan vùi mặt vào ngực anh cười.

Cuối cùng tối ngày hôm đó, Si Nhan có phần do dự hỏi anh, "Làm như

vậy có phải hơi bỉ ổi không?".

Ôn Hành Viễn trước giờ không muốn thể hiện mặt đen tối trong tính

cách của mình trước mặt cô, song quả thực là không còn cách nào thích
hợp hơn. Với lại, thời gian của Hàn Nặc không còn nhiều nữa.

Đan chặt ngón tay vào tay Si Nhan, Ôn Hành Viễn nói với cô, "Em

phải nhớ rõ, ai cũng biết cách dùng thủ đoạn, nhưng họ không áp dụng là vì
thấy không cần thiết. Đối với loại người như Hàn Thiên Dụ, không được do
dự và khách sáo".

"Thế nhưng Văn..."

Ôn Hành Viễn cắt ngang lời cô, "Cậu ta không muốn chuyển nhượng

năm phần trăm cổ phần kia, là vì cảm thấy bất bình cho mẹ mình. Về tình,
có thể hiểu. Nhưng cậu ta cứ ôm mối hận sâu đậm như thế thì có lợi gì chứ?
Ngay cả bản thân cậu ta cũng không dễ chịu, hà tất phải liên lụy đến người
khác nữa? Bất luận là cậu ta, hay là Hàn Nặc, đều không có nghĩa vụ phải
chịu trách nhiệm về món nợ tình cảm của thế hệ trước. Còn hai người họ là
anh em, huyết quản chảy chung dòng máu của đời này".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.