CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 496

đừng bao giờ hỏi gì về cha nữa. Ông ấy là ai, hiện giờ đang ở đâu, những
điều này chẳng có ý nghĩa gì cả. Mẹ chỉ mong các con sống tốt, vậy là được
rồi".

Bà Văn vì tình yêu đã ích kỷ một đời, nghĩ đến gia đình Hàn Thiên

Khải hạnh phúc nơi thành phố A xa xôi, bà không muốn hai đứa con mình
phải mang tiếng là con riêng. Cho nên, lời trăn trối lúc lâm chung của bà là,
"Vĩnh viễn đừng tìm hiểu cha các con là ai, cứ coi như ông ấy đã không
còn trên đời này từ lâu rồi".

Chỉ có phụ nữ mới coi tình yêu như một loại tín ngưỡng. Người vì tình

yêu mà dốc hết tình cảm cũng chỉ có phụ nữ mà thôi. Người vì tình yêu mà
mang thương tích đầy mình, vẫn là phụ nữ. Trong tình yêu, phụ nữ đã được
định trước là kẻ yếu.

Trước khi mẹ qua đời, ngay cả Văn Thao cũng không biết rõ thân thế

của mình, cho đến khi sắp xếp di vật của bà, anh mới phát hiện ra bức thư
bà để lại. Trong thư, mẹ Văn kể chi tiết toàn bộ từ chuyện bà và Hàn Thiên
Khải quen nhau đến khi bà tưởng rằng họ yêu nhau, cả chuyện bà lẳng lặng
mang thai, cũng như chuyện hai người đoạn tuyệt sau này. Cuối cùng, mẹ
Văn Thao nói, "Mẹ trước giờ chưa từng có ý định đến thành phố A tìm ông
ấy, là không muốn làm tổn thương người phụ nữ mang danh vợ ông ấy kia.
Ông ấy đã không còn yêu mẹ nữa, hà tất phải khiến ông ấy căm ghét thêm?
Về năm phần trăm cổ phần kia, mẹ biết các con không cần, nếu đã như vậy,
tùy các con xử lý. Tình yêu, vốn dĩ là do hai bên tình nguyện, mẹ không
trách ông ấy".

Bà thực sự không trách, còn nhân cơ hội này nói với Văn Thao đừng

ôm lòng thù hận, đó là những lời chân thành từ trái tim bà.

Văn Thao không phủ nhận, chỉ hỏi lại, "Em muốn anh giúp sao?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.