CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 54

"Em có ý kiến gì không?". Không dám ước mơ xa vời, cho dù chỉ có

chút thiện cảm thôi cũng không uổng công anh đã khổ sở chờ đợi nhiều
năm. Tiếc là câu nói cảm khái phía sau, Ôn Hành Viễn chỉ có thể âm thầm
cất giấu trong tim, không cho ai hay.

"Em đâu phải là tiểu thư nhà quyền quý, cần ý kiến nhiều làm gì?", Si

Nhan có vẻ không hiểu ý ẩn dụ trong lời nói của anh.

"Ha ha..." , Ôn Hành Viễn cười khẽ một tiếng ý tứ sâu xa, không hỏi gì

thêm.

Cuộc trò chuyện cứ như vậy kết thúc, Ôn Hành Viễn nhìn đồng hồ,

quyết định đến quán bar.

Hai tay thọc vào túi quần, anh thả bước vững vàng trên con ngõ thành

cổ, bóng hình cao lớn phảng phất cô đơn đổ trên nền gạch, hệt như khi anh
quyết điknh rời khỏi thành cổ vào hai năm trước. Hồi ức xưa cũ hiện ra,
cũng bởi vậy mà mang theo vài phần thương cảm.

[i]"Thứ đã đã đạt được, nên trân trọng. Thứ không thể có được, nên

lãng quên. Đạo lý ấy em hiểu, chỉ là em cần thời gian. Em không phủ nhận
em đến đây là có ý muốntrốn chạy, thế nhưng, em khôngtìm được cách nào
khác tốt hơn cả. Thế nên, Ôn Hành Viễn à, cảm ơn anh đã ở bên em lâu như
vậy."[/i]

Cô chẳng quanh co lòng lòng, nói như vậy, tức là đuổi anh đi một ách

thẳng thừng.

Đuổi anh? Từ lúc nào Ôn Hành Viễn anh lại sụt giá đến mức này?

Khoảnh khắc ấy, Ôn Hành Viễn thấy lòng mình chổng chơ, thậm chí

có phần hận cô đã phụ tâm ý của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.