CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 131

Chỗ ngồi của Hàn Thuật và Viện trưởng Thái quay lưng lại với cô, chỉ

có Đường Nghiệp nhanh chóng nhìn ra, liền đứng dậy đợi.

Người con gái ấy vội vàng tiến lại gần, giọng nhỏ nhẹ xin lỗi, “Thật

ngại quá, khiến mọi người phải đợi lâu rồi.”

“Có gì đâu, em cũng không cố ý mà.” Đường Nghiệp cười ôn hòa. Anh

đỡ nhẹ cánh tay cô, định giới thiệu. Hàn Thuật đang ngồi ngược hướng với
bọn họ, nghe thấy giọng nói ấy cũng có chút nghi hoặc liền quay người lại
trước.

Động tác đứng dậy của anh khá chậm chạp, có chút do dự, dường như

muốn xác nhận tính chân thực của cảnh tượng đang diễn ra trước mắt. Nét
kinh hãi trên mặt cô quá đỗi rõ ràng, anh chỉ còn biết thất thần nhìn sang
Viện trưởng Thái đang ngồi bên cạnh, lúc này đây, anh cần biết bao có một
người mau giục anh tỉnh dậy. Dậy đi, Hàn Thuật, trời sáng rồi.

Viện trưởng Thái cũng hoang mang, nhưng bà hoang mang không phải

vì cô gái khá xinh xắn bên cạnh Đường Nghiệp mà vì sự hoảng sợ bất
thường của Hàn Thuật và không khí có phần kỳ dị đang diễn ra. Bà không
nhận ra Cát Niên ngay, dù gì cũng đã mười một năm, năm đó Cát Niên và
bà chẳng qua cũng chỉ gặp nhau vài lần, ký ức trước đây đã có phần mơ hồ,
hơn nữa một người con gái trong quá trình trưởng thành, sau bao nhiêu năm
như vậy ít nhiều cũng có chút thay đổi theo thời gian.

Khuôn mặt cô gái này nhìn rất quen, trực giác của Viện trưởng Thái

cũng cảm thấy có điều gì kỳ lạ, mà điều kỳ lạ này chắc chắn xuất phát từ
chính cô gái có khuôn mặt quen thuộc vừa mới xuất hiện. Bà nhíu mày, khẽ
nghiêng đầu vừa quan sát vừa lục tìm trí nhớ, cô ta là ai, mình có quen cô ta
không, sắc mặt Hàn Thuật vì sao đột nhiên trở nên khó coi như vậy, cô ta là
bạn gái của Đường Nghiệp, đúng rồi, cô ta họ Tạ…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.