CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 135

“Hóa ra là vậy, đúng là duyên phận. Cát Niên, đây là dì anh, sau khi bố

anh qua đời, dì rất quan tâm tới anh. Còn Hàn Thuật chắc em cũng biết
chứ?”

Hàn Thuật vẫn không nói gì, dường như run run cười một tiếng. Người

Cát Niên cứng đờ.

Đường Nghiệp từ tốn kéo ghế cho Cát Niên, “Ngồi xuống trước đã.”

Cát Niên cẩn trọng ngồi xuống mép ghế như thể ngồi xuống bàn chông.

“Anh Hàn không ngồi sao?” Đường Nghiệp cười hỏi Hàn Thuật.

Viện trưởng Thái lúc này đã định thần lại, bà thở dài một tiếng, đưa tay

kéo nhẹ vạt áo Hàn Thuật dưới bàn. Mọi người đã cùng hiệp lực duy trì lớp
màng giả tạo mỏng như cánh gián này, bà cũng hà tất phải vộ vàng phá
hỏng. Giờ bà chỉ muốn làm rõ, Tạ Cát Niên tìm tới Đường Nghiệp bằng
cách nào, tình cảm của Đường Nghiệp đối với cô ta đã sâu đậm chưa, chân
tướng đằng sau sự việc này liệu có làm hại đến Đường Nghiệp và Hàn
Thuật.

Hàn Thuật mới đầu định mặc kệ, Cát Niên tránh nhìn thẳng vào mắt

anh, cúi đầu vân vê chiếc khăn ăn trước mặt. Chạy thẳng ra cửa ư? Không
được. Vì vậy anh thuyết phục bản thân ngồi xuống. Trong màn kịch hoang
đường này cô cũng đóng một vai, vì vậy anh phải ở lại.

Đường Nghiệp nhìn quanh mọi người, “Một người bạn sống ở Pháp nói

với tôi thế này, nếu như câu chuyện trong cuộc tụ họp bỗng nhiên bị ngắt
quãng. Điều đó chứng tỏ thiên sứ đang bay qua.” Nói xong anh lại mỉm
cười, “Chỗ này chính là nhà hàng người bạn đó kinh doanh, cô ấy đã giới
thiệu với tôi món ăn Pháp ở đây làm rất ngon, do đầu bếp Pháp chính cống
tự tay làm, chúng ta cùng thử xem sao.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.