CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 173

được phơi bày ra. Bố, bố nói xem đằng sau vụ án này liệu có còn một con
cá to?”

Ông Hàn khựng lại một giây rồi nói: “Theo bố thấy, vụ án này liên đới

quá nhiều, một chốc một lát không thể điều tra hết được, vụ này là của Viện
Kiểm sát Thành Nam, việc cần gấp đối với con bây giờ là mau chóng tới
Viện Kiểm sát Thành phố nhận chức, những chuyện còn đang dang dở có
thể giao lại cho các đồng nghiệp khác mà.”

Hàn Thuật hơi kinh ngạc, “Bố, không phải trước đây bố luôn dặn dò con

làm việc gì cũng phải có đầu có đuôi sao?”

Ông Hàn ngừng tay nói: “Trước đây bố cũng nói những việc không

hoàn thành nổi trước tiên phải kiểm điểm lại khả năng làm việc của chính
mình chứ không phải độ khó của công việc, con không nhớ sao?”

Hàn Thuật bị bố phủ đầu, thấy bao công sức đổ vào vụ án này của mình

bị bố, người luôn là thần tượng trong công việc của anh phủ nhận hoàn
toàn, anh bất giác không vui, cúi đầu ăn cơm, không nói thêm câu nói.

May có mẹ anh nhanh chóng giải vây, “Mẹ ghét nhất hai bố con cứ bàn

chuyện công việc trên bàn ăn, lâu lắm mới cùng ăn một bữa cơm chẳng nhẽ
không có gì khác đáng nói sao?”

Ông Hàn dường như cũng thấy vừa rồi mình nói quá nặng nề, sắc mặt

dịu xuống ít nhiều, “Nói cái gì, ngoài công việc ra lẽ nào con trai bà không
khiến người khác phải đau đầu? Ba mươi tuổi đầu rồi, vẫn như đứa trẻ ranh
chưa lớn, không chịu ổn định gì cả. Người xưa đã nói: Tề gia trị quốc bình
thiên hạ…”

Lại nữa rồi, lại nữa rồi. Hàn Thuật nhăn mày tỏ vẻ đau khổ, nhưng vẫn

không thể ngăn nổi bố nói tiếp, “…Cái gì gọi là thành gia lập nghiệp, vẫn
còn phải để tôi phải giải thích sao? Một người đàn ông dám gánh vác một
gia đình, đối mặt với trách nhiệm mới xem là thực sự trưởng thành, hơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.