CHO ANH QUÁ KHỨ CỦA EM - Trang 190

“Anh không có bất kỳ mục đích nào cả, anh chỉ muốn người anh yêu

hiểu rõ lòng anh.”

Diệp Cẩn cười lạnh: “Coi như hiểu thì thế nào? Tôi đã không cần tình

yêu nữa.”

Diệp Cẩn thở dài một tiếng, nói tiếp: “Lúc ở thành phố J, tôi từng lấy hết

dũng khí cho anh cơ hội, nhưng anh lại lựa chọn nghi ngờ tôi, trốn tránh tôi,
Lệ Dĩ Thần, có lẽ duyên phận của chúng ta đến đây là chấm dứt rồi.”

“Chỉ bởi vì anh không tin tưởng em sao?”

Lệ Dĩ Thần sắc bén chất vấn, khiến Diệp Cẩn không khỏi né tránh: “Chỉ

một cái này cũng đã đủ rồi, Lệ Dĩ Thần, anh đi đi, tôi cảm thấy chúng ta
không còn gì để nói tiếp nữa.”

Lệ Dĩ Thần cố chấp đứng ở trước mặt Diệp Cẩn, chặn đường đi của cô,

đôi mắt chim ưng lạnh lùng sắc bén nhìn Diệp Cẩn chăm chú.

“Em chắc chắn không phải là vì Lâm Mạn Thanh?”

Diệp Cẩn hít sâu một hơi, không kiên nhẫn, cả giận nói: “Tôi không

muốn cùng anh nhắc tới Lâm Mạn Thanh nữa.”

Ánh mắt Lệ Dĩ Thần vẫn lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Cẩn như cũ,

ép cô không có chỗ né tránh: “Anh nói lại một lần cuối cùng, Lâm Mạn
Thanh chưa bao giờ là vấn đề của chúng ta, cô ấy chỉ là em gái của anh, anh
phải nói bao nhiêu lần thì em mới có thể hiểu được đây, còn nữa, hôm nay
anh dẫn Lâm Mạn Thanh đến dạ tiệc của nhà họ Mục là bởi vì anh không
muốn Mục Văn Khởi và mẹ em lợi dụng em để lấy lòng anh.”

Câu nói sau cùng của Lệ Dĩ Thần khiến trái tim Diệp Cẩn đập chậm lại,

trong đôi mắt hạnh xinh đẹp tràn đầy khiếp sợ và nước mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.