CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 653

tục trò chuyện đề tài vừa rồi, giống như cả người Lý Diễm đều có chỗ đáng
giá cho bọn họ cười nhạo.

“Có thể câm miệng hay không.”

Mới vừa đi ra khỏi Starbucks bọn họ đồng thời ngừng lại, quay đầu

nhìn về phía phát ra âm thanh. Người cầm đầu cầm chocolate nóng quay
lại, môi đỏ lúc đóng lúc mở: “Cô đang nói với chúng tôi?”

Dương Mai nhìn qua: “Đúng vậy.”

Bọn họ cảm thấy không thể hiểu được, một người trong đó hỏi: “Cô là

ai chứ?”

Dương Mai đáp: “Bạn của Lý Diễm.”

Bỗng nhiên, bọn họ im tiếng, mấy người nhìn nhau. Người cầm đầu

kia rõ ràng da mặt đủ dày, lúc này còn nghênh ngang đi qua, giả mô giả
dạng mà nói: “À, vậy xin hỏi cô có chuyện gì sao?”

Dương Mai lành lạnh nhìn cô ta, trên mặt cô ta còn treo loại cười như

không sao cả. Phía sau có người cũng đi lên, nhìn ánh mắt hai người, kéo
kéo tay áo cô ta, nhỏ giọng nói: “Ai nha, đừng để ý đến cô ta, đi thôi đi
thôi.”

Dương Mai nhận ra, người nói chuyện nhỏ giọng chính là người vừa

xuất ngoại trở về, là cấp dưới của Lý Diễm.

“Thích.” Cô ta đang muốn theo bậc thang đi xuống, bỗng nhiên nghe

Dương Mai lại nói: “Sau lưng nghị luận thị phi của người khác, không sợ bị
rút lưỡi sao?”

Cái này, vì mặt mũi, hiển nhiên là sẽ không thể xem như không có

chuyện gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.