CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 855

được đi? Tôi đối với cái này không cảm thấy hứng thú, tôi có hứng thú biết
đến là — Lý Vân, có phải cô cũng là một giải pháp trong đó hay không?”

Khi đó, Dương Mai dường như nghe thấy âm thanh gốm sứ vỡ nát,

kẽo kẹt kẽo kẹt, tinh tế phân biệt, mới tìm được âm thanh kia đến từ chính
Lý Vân đang cắn chặt răng.

Xem đi, quá không thú vị. Ngày xuân rất đẹp, thế nhưng cô lại cùng

một người phụ nữ không quá hữu hảo nói về vấn đề giải pháp tốt nhất.

Còn không bằng trà trộn trong bụi hoa coi trộm thân thể Đinh Khắc.

Vì thế cô đứng dậy: “Tôi về bể bơi, cô cứ tự nhiên.”

Ở phía sau cô, Lý Vân không cao không thấp mà nói: “Cô biết Giang

Thủy cùng họ Lưu đi Ôn Châu làm cái gì không?”

Dương Mai đi rồi lại trở về, một lần nữa ngồi xuống, “Cô nói đi, cái

này tôi có hứng thú.”

Lý Vân ý vị không rõ cười cười, “Nếu cô có đầy đủ thời gian, tôi có

thể kể hết mọi chuyện của Giang Thủy ở Bắc Kinh cho cô. Coi như kể
chuyện xưa.”

Ồ, xem ra cũng không phải cái chuyện xưa gì dễ nghe. Dương Mai

nghĩ, người phụ nữ này thật chán ghét, nói một chuyện cũng muốn bán
nhiều lời như vậy.

“Ngượng ngùng, thời gian của tôi không đầy đủ, cô tốt nhất chọn

trọng điểm nói.”

“Chậc chậc chậc,” Biểu tình của Dương Mai ở đối diện đã thật không

tốt, nhưng dưới loại tình huống này, Lý Vân vẫn mỉm cười, “Cô gái nhỏ, tốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.