CHỜ EM LỚN NHÉ. ĐƯỢC KHÔNG? - Trang 318

muốn đưa em tới Hy Lạp... Anh muốn đưa em đi bất cứ chỗ nào mà em
muốn đi..."

Cô cúi đầu, không nhìn rõ vẻ mặt, nhưng có thể rõ ràng nghe thấy một

âm thanh vang lên: "Vâng!"

Mạt Mạt có chút nghi ngờ bản thân mình mắc bệnh mất trí nhớ chăng.

Cô tua lại đoạn này một lần, lại tua lại lần nữa, cẩn thận ngồi nhớ lại.

Cô rõ ràng nhỡ kỹ rằng chính mình không hề đồng ý muốn đi với Tiêu

Thành, nhưng một chữ "Vâng!" này lại rõ nét vô cùng!

Mãi cho đến khi xem hết đoạn video vô cùng có kỹ thuật này, Mạt Mạt

cuối cùng cũng hiểu vì sao An Nặc Hàn rất tin thưởng cô yêu Tiêu Thành,
bởi vì đoạn ghi hình này đã thể hiện một cách rõ ràng sự kiên định cố chấp,
và dịu dàng quan tâm của một thiếu nữ...

Cô không cảm thấy oan uổng gì, chỉ là vô cùng muốn biết khi An Nặc

Hàn xem đoạn video này, cảm giác của anh là gì?

Thở dài một hơi, Mạt Mạt lại lấy một chiếc hộp trong ngăn tủ ra, khẽ mở.

Bên trong đặt một chiếc đồng hồ đeo tay dành cho nam, dây đồng hồ làm

bằng thép ròng, mặt đồng hồ được thiết kế đơn giản trang nhã, không hề có
trạm khắc thừa thãi, duy chỉ có một chiếc kim giây rất đặc biệt, là một mũi
tên nảy theo từng giây. Mỗi một phút qua đi, mũi tên nhịn đều để lại một
vòng ánh sáng tròn trịa.

Mạt Mạt vội vàng vươn tay, nhìn vào đồng hồ đang đeo trên cổ tay

mình...

Hai chiếc đồng hồ được đặt cạnh nhau, cho dù là màu sắc, kiểu dáng hay

thiết kề đều vô cùng hài hòa với nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.