CHO EM MỘT ĐIẾU THUỐC - Trang 109

năm trong ví, sau đó không chần chừ xé nát tấm ảnh một cách từ từ ngay
trước sự chứng kiến của Diệp Tử, vung hai cánh tay lên, những mẩu giấy
nát vụn rơi lả tả xuống mặt bàn, bay đi như những ký ức đã xa vời.

Tôi mỉm cười nhìn em.

Hẳn nhiên những gì tôi làm khiến Diệp Tử kinh ngạc, em im lặng găm cái
nhìn vào mắt tôi, trong một chớp mắt ấy, những cảm xúc trên gương mặt
của Diệp Tử đột ngột biến động thế nào đó mà tôi không có cách nào tả
nổi, không cách nào biết được em đang nghĩ gì.

Chỉ lóe lên chớp nhoáng như thế, sau đó Diệp Tử trở về trạng thái bình
thường. Đôi mày lá liễu của em giật giật, em lặng câm không nói một lời.

Hành động thẳng thừng và xuất phát từ tâm can tôi biến bầu không khí trở
nên gượng gạo.

Than ôi, lòng người phụ nữ, ẩn chứa như kim chôn sâu dưới đáy bể.

Sau khi câm lặng chừng năm phút, Diệp Tử dùng đũa gõ gõ vào mặt bàn.

“Cho em một điếu thuốc”. Em đề nghị, thái độ như thể chẳng có chuyện gì
xảy ra. Khuôn mặt mỹ lệ kia xuất hiện trở lại nụ cười khinh bạc và quyến
rũ .

“Diệp Tử, anh muốn….”

“Này Hải Đào, kể anh nghe một cái truyện cười nhé, là việc có thật xảy ra.”
Diệp Tử ngắt lời tôi, điếu thuốc cài hờ giữa hai ngón tay, cô từ từ nhả ra
một vòng tròn khói thuốc, nói “Có một đứa con gái ở Đá quý trần gian rất
thích HIGH. Chuyện kể rằng một hôm nó tan tác đạn pháo sốc thuốc HIGH
quá trời, lao xuống đường chạy như điên, con bạn khiếp đảm đuổi theo, đứa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.