CHO EM MỘT ĐIẾU THUỐC - Trang 135

bèn với tay ôm lấy Cảnh Trực.

Yêu nhau xong, Tuyết Nhi hỏi thử Cảnh Trực tại sao đêm đầu lại như thế,
Cảnh Trực nói: “Xót em, em giống như một con búp bê Tây, lỡ làm hỏng
thì sao?”

“Thế sao đêm nay anh lại….”

“Không nhịn được nữa….”

Tuyết Nhi cười lăn lộn trên giường, thấy người đàn ông này quá đáng yêu.

Tết Dương Lịch, Cảnh Trực và Tuyết Nhi về Đại Liên, đón cha mẹ cô lên
Bắc Kinh, sống trong nhà Cảnh Trực một mùa nghỉ tết, cả Thẩm Ba cũng
lên.

Cảnh Trực chăm chút gia đình họ Thẩm, trong lúc hai vị còn chưa biết
Cảnh Trực từng ly hôn, anh đã nhanh chóng chiếm lấy tình cảm yêu mến
của cả nhà, phụ huynh cũng đối xử với anh như con trai ruột.

Sau này biết được chuyện hôn nhân của Cảnh Trực, ông Thẩm chỉ nói ngắn
gọn: “Con gái ta còn nhỏ, cháu phải tự biết cách sắp xếp việc riêng.”

Tổ chức sinh nhật lần thứ 18 cho Tuyết Nhi xong, gia đình tiến thêm một
bước trong quá trình tiếp nhận quan hệ yêu đương của Tuyết Nhi và Cảnh
Trực. Mùa xuân cùng năm, Tuyết Nhi quyết định từ bỏ Đá quý trần gian, từ
bỏ chốn rượu hôi, trở về với cuộc sống người thường.

Nghe nói bữa tiệc mừng tối đó đều do Cảnh Trực chi trả trọn gói, thức ăn
rất ngon miệng.

Lúc ăn cơm Cảnh Trực có hỏi tình hình của tôi, nghe xong chuyện lặng đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.