CHO EM MỘT ĐIẾU THUỐC - Trang 136

một lát, rồi bảo: “Tớ có quen giám đốc Vương ở công ty Vân Hải, mai tớ sẽ
gọi cho ông ta một cú, cậu qua đó thử xem.”

Công Ty Vân Hải chuyên làm đại lý cho các công ty nước ngoài có thương
hiệu lớn, hồi còn ở Trung Quan Thôn tôi đã biết tiếng họ, cũng đã từng qua
Vân Hải làm vài vụ.

Tôi chỉ nghĩ đó là lời hứa suông nơi bàn tiệc, nên chỉ cười qua loa cho
xong.

Chiều ngày thứ hai tôi nhận được điện của Cảnh Trực, anh yêu cầu tôi 9 giờ
sáng hôm sau mang theo các loại bằng và hồ sơ lý lịch tới công ty Vân Hải.

Buổi phỏng vấn diễn ra suôn sẻ, nhân sự thông báo tuần sau tôi có thể đến
làm tại bộ phận tiêu dùng, mức lương tạm thời là 1500, mức lương cố định
sẽ là 5000 tệ, cuối năm có thêm tiền thưởng.

1500 thì 1500, từng bước từng bước vậy, tôi tự tin vào năng lực của mình,
công ty lớn như Vân Hải, tiền lương có khi sẽ còn hơn 5000 tệ.

Tôi gọi điện báo tin vui cho Diệp Tử, nói ngày mai nhất định phải mời
Tuyết Nhi và Cảnh Trực dùng cơm, Diệp Tử cười bảo: “Anh cũng là người
có bằng cấp có năng lực, nếu không, đến Cảnh Trực cũng không thể giúp
anh. Chúng mình xem có cơ hội nào cảm ơn họ vậy.”

“Lát nữa anh qua tìm em được không?” Tôi hỏi Diệp Tử.

“Không cần đâu, hôm nay Tiểu Ngọc về rồi, em hẹn với nó tối nay gặp ở
Đá quý trần gian. Nói thật, không phải vì nó gọi em cũng không muốn đi,
em hơi cảm nên thấy khó chịu.”

Tôi quan tâm hỏi xem em đã uống thuốc chưa, Diệp Tử nói việc nhỏ, anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.