CHO EM MỘT ĐIẾU THUỐC - Trang 77


Bỗng nhiên tôi cảm thấy một thứ hạnh phúc hiếm hoi chưa từng có - ấy là -
có thể bận rộn chăm sóc người mình yêu thương.

Lúc nấu thêm súp trứng tôi chợt nghĩ thế này: Diệp Tử thích ăn nhạt hay là
ăn ngọt? Hay cứ nấu hai kiểu, em hợp khẩu vị nào là có luôn khẩu vị đó.

Đến chiều, từ phòng ngủ phát ra âm thanh.

Tôi thấy em đã ngồi dậy, sắc mặt khá hơn nhiều, môi không còn bợt bạt
nữa, “Em muốn vào nhà tắm rửa mặt.”

Lúc đỡ em xuống giường, tôi thấy rõ ràng là cơ thể em đã có sự hồi phục,
tinh thần cũng khá hơn nhiều rồi.

“Mùi gì thế Lý Hải Đào? Thơm quá….”

“Canh gà.”

“Mua về à?”

”À, là anh nấu, có lẽ vẫn phải ninh thêm tí nữa….”

”Là anh nấu ư? Trông không giống anh….Em đói lắm rồi.”

“Em rửa mặt trước nhé, tự mình làm được không? Đứng vững
không?....Tốt rồi, để anh vào múc cháo em ăn.”

Tôi bưng ra hai bát súp trứng đặt xuống kệ đầu giường, “Diệp Tử, anh nấu
hai bát súp trứng, anh sợ em không ăn được thứ khác, nhưng không biết em
thích mùi vị nào, nên nấu một bát ngọt, một bát mặn, em muốn ăn bát
nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.