CHO EM MỘT ĐIẾU THUỐC - Trang 80


Đàn bà là thế, chỉ thích nói những phế ngôn không giá trị.

Tôi đứng dậy ngỏ ý ra về.

“Sao phải đi anh? Lên công ty à? Thôi đừng đi!” Tuyết Nhi nài nỉ.

“Đúng đấy đừng đi đừng đi đừng đi….” các mỹ nhân đồng loạt giữ tôi lại.

Tôi nói tôi về nhà tắm giặt thay quần áo xong sẽ quay lại, chứ còn thực
chất, tôi sẵn sàng ở đây cả đời, chỉ cần Diệp Tử không đẩy tôi ra, cớ gì tôi
phải đi?

Với cả hôm qua luống cuống quá, tôi cũng không cầm theo nhiều tiền.

Về đến nhà tôi nhanh chóng tắm giặt thay đồ, rồi qua rút tiền ở máy tự
động, vào tiệm sách gần đó mua hai cuốn “Bà nội trợ toàn tập”, “Bạn có
biết nấu canh không”, ra siêu thị mua xương, rau xanh, các loại gia vị nấu
canh, ban đầu tôi định mua cá cơ, hình như canh cá tốt cho người mới ốm
dậy, nhưng tôi nhớ không nhầm thì: Diệp Tử không thích ăn cá…

Trên đường về nhà Diệp Tử, tôi đánh một giấc trên taxi.

Gõ cửa cả ngày mà không thấy ai ra mở, từ bên trong vẫn vọng ra những
âm thanh náo loạn như bún rối.

Tôi đẩy cửa vào, trời ạ, mấy cô bé này, đến cửa cũng không thèm khóa.

Quang cảnh thật ồn ào! Trên bàn bày đến mấy đĩa đồ ăn (hầu hết là đồ ăn
nguội

{Vì đồ ăn ở BK rất mỡ, bên cạnh việc gọi các món chính (món nóng)

như thịt cá hải sản, người ta thường gọi kèm các món rau trộn, rau luộc,
đặc tính của cá món này là lạnh (món nguội)}

), cả canh gà tôi đã nấu sẵn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.