CHO EM MỘT ĐIẾU THUỐC - Trang 88


Diệp Tử có vẻ tử tế hơn. Cô còn đòi tôi đi ra ngoài đánh cầu lông, nhưng
tôi nhất quyết không đồng ý.

Lý do vì: “Em bây giờ đến xoay vòng tròn còn không nổi, làm sao đánh
được cầu lông?”

Trời tối dần. Tôi chạy ra ngoài mua ít thức ăn sẵn, luống cuống xào thêm ít
trứng với dưa chuột.

Diệp Tử không ăn, tay đập đập xuống sa-lông gọi tôi ra ngồi cạnh.

“Hải Đào, đã hai ngày rồi anh không hề căn vặn gì em, thực sự anh không
hề muốn biết sao anh yêu?”

“Em đã không muốn nói, anh hỏi phỏng ích gì, còn nếu em đã tin anh, sẽ có
một ngày em nói ra với anh”

“Ôi, anh lại triết lý rồi! Có điều nếu anh hỏi trước em cũng sẽ nói với anh
thôi…Hải Đào, em biết ơn anh đã tôn trọng em, người như em không biết
nói dối, cũng rất ngại nói dối, chỉ cần lời từ miệng em nhất định là sự thật,
nhưng nếu em không nói, là lòng em có điều khó nghĩ, em chỉ có thể giấu
anh, mà không thể gạt anh…Đây là nguyên tắc, cũng là thói quen của em.”
Diệp Tử ngập ngừng một lát, rồi bắt đầu nói một hơi không ngừng nghỉ,
“Năm ngày trước, tức là thứ bảy tuần trước, em nhận được điện thoại của
một người bạn…”
***
Chương 20

Năm ngày trước, Diệp Tử nhận được điện của ANDY.

ANDY, khách nam, 55 tuổi, người gốc Thượng Hải, Hoa kiều quốc tịch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.