CHỚ HỎI CHỐN QUÂN VỀ - Trang 111

vẻ, bây giờ lại bỏ nàng đi rồi, ai, chẳng lẽ nữ nhân yêu đương thì thật sự sẽ
không có đầu óc sao?

Thành Hàng Châu, người người tấp nập, rất náo nhiệt.

“Này, muội nói nha, sao muội phải mặc thành như vậy?” Thiếu nữ

mặc một bộ váy lụa màu tím thanh nhã, dáng người xinh đẹp mềm mại, ngũ
quan tinh xảo, giờ phút này đôi mắt đẹp hơi trừng lên, xinh đẹp quyến rũ
nhăn mày, lầm bầm trong miệng, vẻ mặt bất mãn nhìn nam tử bên cạnh
cười đến giảo hoạt, ngoái đầu nhìn, ánh sáng như ngưng lại, hai mắt gặp
nhau, tạo ra một chút rung động.

Nam tử đang mặc trường bào màu bạc, dáng người thon dài, khuôn

mặt tuấn mỹ, một đôi mắt đen thâm thúy, toát ra thần sắc tà tứ, không bị
trói buộc, giờ phút này nhìn thiếu nữ bên cạnh đang oán trách vạn phần, lại
tràn đầy ôn nhu vỗ vỗ đầu nàng, cúi xuống, ở bên tai thiếu nữ nhẹ giọng nói
nhỏ, môi mỏng hơi cong lên, lộ ra một chút vui vẻ, làm cho người ta vừa
nhìn liền cảm thấy ấm áp dị thường.

Cũng không biết nói cái gì, thiếu nữ hơi đỏ mặt, rất không cam lòng

gật gật đầu, nam tử kia cười một tiếng, quả thực phong hoa tuyệt đại, sau
đó rất tự nhiên kéo tay thiếu nữ, đi về phía tửu lâu trước mặt.

Nam tử ôn nhu tuấn lãng, thiếu nữ nhỏ nhắn xinh xắn, quả là một đôi

bích nhân! Đấy không phải chính là Diệp Quân Lan cùng Mã Văn Tài Mã
đại công tử sao?

Tửu lâu, tên Thiên Nhiên Cư, có một cặp câu đối: Khách đến Thiên

Nhiên Cư; cư nhiên thiên thượng khách.

“Rượu và thức ăn ở tửu lâu này rất ngon.” Mã Văn Tài thấy Diệp

Quân Lan nhìn nhìn tửu lâu rồi lại bày ra vẻ mặt không rõ ràng lắm nhìn
hắn, cười cười với nàng, mở miệng giải thích, “Đi dạo lâu như vậy, chắc
muội cũng đói bụng rồi, nếm thử món ăn nổi tiếng của Hàng Châu đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.