CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 90

“Cô nói đi”.

“Anh hãy bớt chút thời gian khoảng một tiếng, đóng giả làm bạn trai

của tôi nhé!”.

“…”.

Thẩm Quân Tắc im lặng một lúc, để muốn chắc chắn là mình không bị

ảo giác, anh hạ thấp giọng, hỏi từng câu từng chữ:

“Đóng giả… cái gì… của cô?”.

Tiêu Tinh bị giọng nói trầm lắng của anh làm cho giật nảy mình, có

chút chột dạ khi nói:

“Ha ha, tôi biết là lời thỉnh cầu này có chút mạo muội, có điều… chỉ là

đóng giả làm bạn trai một lúc mà thôi! Chỉ một tiếng thôi có được không?
Xin anh đấy, anh đứng cạnh tôi, không cần nói một câu nào cũng được, chỉ
cần làm đạo cụ! Tất cả giao cho tôi!”.

Đạo cụ…“Được không, được không? Ở đây tôi không quen nhiều

người lắm, anh giúp tôi lần này đi, xin anh đấy!”.

“Ưm…”.

“Cảm ơn anh! Rất cảm ơn anh! Vậy ba giờ chiều mai tôi đợi anh ở cửa

khách sạn, không gặp không về! Bye bye!”.

“…”.

Sau khi Tiêu Tinh cúp máy, bộ não tê liệt của Thẩm Quân Tắc cuối

cùng cũng hoạt động trở lại. Lúc nãy anh đã nhận lời ư? Anh không nhớ là
mình đã nhận lời. Anh không cẩn thận vì hai chữ “đạo cụ” mà “ưm” một
tiếng nên đã bị Tiêu Tinh nghe thành “ừm”?Thế là nhận lời rồi? … Đột
nhiên Thẩm Quân Tắc có cảm giác như có tảng đá đè nặng trên đầu, tức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.