CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 88

Tiêu Tinh có cảm giác dường như mình đã tự đào cho mình một hầm

lửa. Dĩ nhiên, hầm lửa còn tốt hơn bị cái tên Tạ Ý học ngành diễn viên xem
quá nhiều phim Quỳnh Dao ném bom bằng giọng điệu buồn thương của
hắn.

“Thế mà em cũng do dự? Lẽ nào bạn trai của em không ở đây? Thế thì

một mình em ra nước ngoài làm gì?”.

“Ơ…”.

“Hay là em không có bạn trai, đang lừa anh?”.

“… Không”.

Cái này thì không thật.

“Thế hôm nào giới thiệu cho anh làm quen”.

“Ừm…”, Tiêu Tinh khó nhọc gật đầu. Đợi Tạ Ý cúp máy, Tiêu Tinh

mới ngây người nhìn ống nghe. Nếu không lấy chiêu có bạn trai rồi để
chống đỡ thì cái tay Tạ Ý này sẽ suốt ngày bám lấy cô diễn bi kịch tình
cảm. Chuyện này cũng tại cô, vì tính cách quá thẳng thắn nên rất nhiều
chuyện cô không muốn tính toán. Những lời trêu đùa của bạn bè cô chưa
bao giờ coi là thật, cũng chỉ cười cho qua, không bao giờ để bụng, càng
không có ý giải thích với Tạ Ý điều gì. Cô luôn nghĩ cái kiểu trêu đùa này,
càng giải thích càng chứng tỏ mình có tật giật mình. Không ngờ lần này Tạ
Ý hiểu lầm, mức độ lệch lạc lớn đến như vậy, lại còn tưởng rằng vì yêu
thầm anh ta nên cô mới ngại không giải thích, vì yêu thầm anh ta nên mới
xấu hổ đỏ mặt, thậm chí không dám nhìn thẳng vào mặt anh ta…Tiêu Tinh
nằm trên giường, toàn thân rã rời như bị rút hết gân cốt. Haizz, xui xẻo ơi là
xui xẻo, khó khăn lắm mới đuổi được ôn thần đi, sao lại đón về rồi? Hôm
nay lúc ở trên đường không nên nhận anh ta, ai bảo mày không biết xấu hổ
chạy đi ôn chuyện cũ, vừa mới ôn lại đã gây chuyện rồi, thấy chưa?Tiêu
Tinh vô cùng hối hận, nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy phải tìm một người đóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.