CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 86

“Anh đủ rồi đấy! Em chỉ coi anh là bạn, không hề có ý gì khác. Những

chuyện trước đây em đã quên từ lâu rồi, anh đừng có để trong lòng rồi cảm
thấy có lỗi với em. Thật sự không có chuyện đó đâu, anh đã nghe rõ
chưa?”.

Tạ Ý im lặng một lúc rồi dịu dàng nói:

“Anh biết, chỉ khi nào rất buồn em mới lớn tiếng gào lên như thế”.

“…”.

“Tiêu Tinh, em cứ gào lên với anh đi, hãy nói tất cả những điều em

thấy khó chịu trong lòng, như thế em mới dễ chịu hơn một chút. Anh
nguyện là người lắng nghe em nói”.

“…”.

Tiêu Tinh im lặng không nói gì. Tạ Ý cũng im lặng, chuyên tâm làm

người lắng nghe. Một lúc rất lâu sau, Tiêu Tinh mới nhăn nhó nói:

“Em thật sự không khó chịu, anh tha cho em được không?”.

Tạ Ý sững người, ngạc nhiên hỏi:

“Em không đau lòng sao? Anh tưởng rằng em đang chờ anh quay lại”.

Chờ anh quay lại? Đùa à, tốt nhất anh vĩnh viễn đừng bao giờ quay

đầu, cứ dũng cảm tiến lên phía trước, bước ra khỏi trái đất! Bước ra khỏi
tầm mắt của tôi!“Anh nghĩ nhiều rồi”.

Tiêu Tinh sa sầm mặt xuống rồi nói.

“Thế trước đây, mỗi lần bọn họ trêu hai chúng ta em đều đỏ mặt, lại

còn ngoảnh đầu đi không dám nhìn anh, anh cứ tưởng em đang thầm yêu
anh…”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.