"Xin lỗi Nhị công chúa, bởi vì chúng tôi với những người trong cung
ít qua lại, cũng rất ít khi xem ti vi, tin tức báo chí, cho nên chúng tôi không
biết tứ điện ha đi nước ngoài, hôm nay nếu không phải nghe cô nói, chúng
ta cũng không biết." Trả lời Tắc Bố Lệ Na là Mai Địch người đứng bên
cạnh Mạt Lị.
Tính cách cô và Mạt Lị đều hướng nội không tiếp xúc với ai. Trong
hoàng cung các cô chỉ làm tốt bổn phận của mình, không có bạn bè khác,
cũng không cần nhất thiết phải kết giao bạn bè.
Thấy mọi người đang tán gẫu, các cô đều tránh qua một bên, tiếp tục
làm công việc của mình, quyết không lười biếng, buổi tối khi kết thúc công
việc liền tắt đèn đi ngủ, hoàn toàn không có bất kỳ không gian nào thuộc về
mình, trừ khi bọn họ nghĩ ngơi, nhưng thời gian nghĩ ngơi cũng là vì muốn
hoàn thành cho công việc ngày mai được tốt hơn.
Vì vậy, họ không biết cũng không có gì lạ.
Nhưng là, Tắc Bố Lệ Na nghe câu trả lời của Mai Địch, vẫn như củ
không thể chấp nhận được.
Cô thực sự không hiểu anh tư rốt cuộc là ngĩ như thế nào, tại sao lại
không nói với Mạt Lị, cô không nghĩ là anh tư quên nói, nhưng mà nhìn
tình hình của Cố Mạt Lị thật sự là cô ấy không biết, làm cho cô cũng không
biết nói gì nữa.
Tắc Bố Lệ Na không thể tưởng tượng nổi lắc đầu than thở, bước đi về
phía phòng của mình.
Trong đầu cô nhanh chóng tính toán, cô sẽ hỏi anh tư rõ ràng, rốt cuộc
trong đầu anh ta nghĩ cái gì.
Mai Địch đợi bóng dáng của nhị tiểu thư đi khuất cô nhìn xung quanh
không có ai sau đó cười thật tươi: "Thật tốt, Tứ điện hạ đi hơn ba tháng mới