CHỌC VÀO HÀO MÔN: CHA ĐỪNG ĐỤNG VÀO MẸ CON - Trang 1392

Cô gái sợ hết hồn, lui về phía sau, muốn tránh khỏi tay của cô để chạy

ra ngoài.

“Đừng đi! Van cầu cô đừng đi!” Một giọt nước mắt rớt xuống, Dụ

Thiên Tuyết níu tay cô gái, cô bình tỉnh lại, dùng tiếng Anh nói chuyện với
cô gái, cô biết mình chỉ có thời gian một điếu thuốc, cô không có thời gian
để tiêu hao!

Sự hoảng sợ trong mắt cô gái dần dần tản đi, nhưng trình độ tiếng Anh

của cô gái cũng rất thấp, nghe thật lâu mới hiểu được ý của cô, nắm cánh
tay cô kêu lên mấy tiếng, nhất thời trong mắt càng thêm sợ hãi.

Cô gái nói bô lô ba la, khoa tay múa chân, chỉ chỉ chân của cô.

Dụ Thiên Tuyết lắc lắc đầu, giọng run run nói: “Không sao, tôi có thể

chạy, chân của tôi không có vấn đề gì!” Vừa nói cô vừa bỏ cây gậy ra, cắn
răng chịu đựng cơn đau nhức đặt cái chân còn lại xuống đất, cái váy dài che
đầu gối bị băng bó, thậm chí cô còn đi nhanh mấy bước ở tại chỗ cho cô gái
nhìn.

Cô gái cau mày suy nghĩ một chút, bỗng nhiên mắt sáng lên, lại nói

mấy câu mà cô nghe không hiểu, nắm tay cô đi tới một cánh cửa nhỏ.

Đầu gối của Dụ Thiên Tuyết đau muốn chết, nhưng cắn răng cố chịu

đựng, sắc mặt tái nhợt đi cùng cô gái, thời điểm nhìn thấy cánh cửa kia thì
có hơi nghi ngờ, cô gái kéo cô đi tới mở cánh cửa kia ra, không gian bên
trong rất nhỏ, chỉ có trẻ con mới có thể ở chui qua, cô gái lại khoa tay múa
chân, hình như ý tứ là có thể thông qua đó đi ra bên ngoài, ý bảo cô mau
chóng từ nơi này chạy trốn.

Dụ Thiên Tuyết hơi do dự, trong mắt tràn đầy sự lo lắng: “Vậy người

bên ngoài thì sao đây? Bên ngoài có người coi chừng!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.