“Chuyện của Dạ Hi cháu sẽ sớm giải quyết, còn chuyện của cháu, chú
La, chú không cần lo lắng.” Anh hờ hững nói, khóe miệng khẽ châm chọc:
“Tình Uyển nhất định sẽ là thiếu phu nhân tương lai của nhà Nam Cung,
điểm này, cháu có thể bảo đảm, còn về phần cháu chơi đùa cái gì với phụ
nữ.....Cũng không cần chú nhọc lòng quan tâm!”
La Mân Thành cau mày sâu hơn, nhưng ông cũng biết, những lời anh
nói đều có lý.
“Cháu xác định, cháu chỉ là vui đùa một chút mà thôi?”
Nam Cung Kình Hiên thờ ơ không chút để ý, lật giở tài liệu mà Dụ
Thiên Tuyết vừa mới đưa lên: “Có lẽ.”
“Sau khi Tình Uyển trở về hai đứa sẽ kết hôn, đến lúc đó, cháu không
được tìm lý do gì để trì hoãn, chú không hi vọng hôn sự lại xảy ra chuyện
rắc rối, đừng giống như Dạ Hi, đang yên đang lành lại có đứa bé, coi như
nó đã trở lại nhà Nam Cung, nó làm sao còn có thể gả ra ngoài.....” La Mân
Thành vô cùng đau đớn nói.
Giờ phút này, trong đầu của Nam Cung Kình Hiên đều là mấy lời vừa
mới cảnh cáo Dụ Thiên Tuyết, không biết cô gái nhỏ đang chết này có nghe
lời anh nói hay không, chẳng qua, anh chỉ là bá đạo, nhưng ở trước mặt cô
thì có tăng thêm một chút, nếu mà cô không nghe lời, anh thật sự sẽ cho cô
biết tay, để cô ngoan hơn!
“Chú La.....” Anh ngắt lời ông, cảnh cáo nói: “Chuyện đứa nhỏ không
cần nói ra, chuyện này không thể để truyền thông biết, nếu không, nó sẽ
thực sự bị bị hủy, nếu như bị cháu tìm được, bất kể nó có phải là em gái của
cháu hay không, đứa nhỏ kia nhất định phải bỏ!”
“.....Aiz, cháu có thể nhẫn tâm được như vậy là tốt nhất!”