CHỒN MẬT - Trang 46

môi, và vận chiếc áo nịt len giản dị trên chiếc váy vải tuýt. Chiếc áo bó sát
kín đáo để lộ những đường cong gợi cảm.

“Cho tôi biết về cô đi,” Alex đề nghị khi họ chạm cốc.
“Đơn giản lắm. Sinh ở Ailen. Tôi bị mồ côi từ sớm, cha vì hoạt động

cho IRA, mẹ vì đau tim, đấy là tôi đoán thế. Một người bác phản bội đã tìm
tôi và tôi lớn lên ở Sussex, vì thế tôi không nói giọng Ailen. Tôi đi học cho
đến khi chiến tranh bùng nổ, còn sau đó thì đi làm. Tôi không thích lắm
những bộ quân phục - ý tôi là tôi không thể trở thành một Wren

[6]

hay một

Fannie - vì thế tôi kiếm việc làm ở bộ. Thế thôi.”

“Có thế thôi sao?”
“Ồ, vâng, một người chồng chưa cưới.” Sheila Aubrey chỉ tay lên trời.

“Một sỹ quan RAF. Một ngày anh ấy không trở về. Từ đó chẳng còn gì
nhiều ngoài công việc. Ngay từ đầu tôi đã không muốn ăn trong nhà ăn sỹ
quan. Những ngày này thật chẳng dễ dàng gì, khi tất cả mọi người đều ngã
vàường sau một ly cocktail...”

“Sẽ rất khó chống lại sức ép ngã vào cô,” Alex nói và nắm chặt tay.

“Đừng sợ. Tôi đánh giá đúng lòng mến khách, và sẽ không lợi dụng.”

“Nếu tôi nghĩ là anh như thế thì tôi đã không đưa anh về nhà,” Sheila

Aubrey nói. “Đây là căn nhà duy nhất mà tôi có. Nhà của bác tôi không
may đã bị trúng bom. Thế còn anh thì sao?”

“Viết văn,” Alex nói, bắt chước kiểu nói nhấm nhẳng của cô. “Thành

công khiêm tốn. Một vợ. Không con. Thế thôi.”

“Anh viết gì?”
“Đầu tiên là báo. Sau đó là tạp chí. Rồi đến sách. Gần đây nhất là một

vở kịch. Khi tôi đi thì nó vẫn đang được trình diễn.”

Anh rút ra hai điếu thuốc và đưa cô một điếu.
“Cảm ơn. Vở kịch ấy tên là gì?”
“Không có gì nếu không có tiếng cười. Không hay lắm, tôi e là thế.

Nhưng rất ăn khách.”

Cô cau mày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.