CHỒNG CŨ ANH NỢ EM MỘT ĐỨA CON - Trang 167

“Được, phía bên này cậu lo liệu nốt đi, tôi dẫn bọn họ qua bệnh viện Nhân
Tâm trước.” Nói xong, Ninh Quân Hạo ôm lấy Kính Huyên bước ra ngoài.

Thấy thế, Hoa Ngữ Nông lập tức nhanh chóng đi theo.

***** đường phân cách giây phút cảm động *****

Chạng vạng tối, tại biệt thự bên bờ Nam Hồ, một nhà ba người “hạnh phúc”
cùng nhau ăn cơm trong phòng khách.

“Kính Huyên, con thích ngôi nhà này không?” Ninh Quân Hạo vừa ăn cơm
vừa cùng con trai bồi dưỡng tình cảm.

“Có, so với nhà của con bên Tây Ban Nha còn đẹp hơn. Ba, đây là nhà của
ba sao?” Kính Huyên vừa bỏ đồ ăn mỹ vị đầy miệng vừa gật đầu nói.

“Nơi này về sau sẽ là nhà của con.” Ninh Quân Hạo sửa lạiời cậu nhóc.

“Thật sao, con không phải ở lại bệnh viện nữa sao?” Nói xong, Kính Huyên
còn lén lút nhìn trộm nét mặt của Hoa Ngữ Nông, giống như đang đợi cô
cho mình đáp án khẳng định.

“Không cần ở lại bệnh viện, sẽ có bác sĩ đến kiểm tra thân thể cho con, sau
này con ở trong nhà sẽ tốt hơn.” Nói xong, Ninh Quân Hạo nhìn về phía
Hoa Ngữ Nông: “Tôi sắp xếp hai bảo mẫu chăm sóc cuộc sống thường
ngày của em và Kính Huyên, nếu như có chuyện gì có thể gọi điện đến cho
tôi.”

“Được, biết rồi.” Hoa Ngữ Nông gật đầu, thấp giọng đáp.

“Thật thế sao? Con thật sự không được ở lại bệnh viện nữa sao? Tốt quá tốt
quá, có điều, cứ thế thì không được nhìn thấy những chị y tá xinh đẹp rồi,
tiếc quá…” Kính Huyên nói xong còn làm ra vẻ mặt tiếc nuối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.