CHỒNG CŨ ANH NỢ EM MỘT ĐỨA CON - Trang 169

Hai tay Ninh Quân Hạo đút trong túi quần, đứng ở sau lưng cách chỗ cô
không xa, yên lặng nhìn bóng dáng cô, trong đầu cũng suy nghĩ hàng vạn
hàng nghìn chuyện.

“Vì sao lại trở về?” Rất lâu sau đó, anh mới đi đến phía sau cô, thấp giọng
hỏi.

Hoa Ngữ Nông nghe thấy tiếng của anh, cô há miệng thở dốc, lại không
biết nên trả lời thế nào mới là tốt nhất.

“Em đã mang thai đứa bé có thể cứu sống Kính Huyên, vì sao còn muốn trở
lại tìm tôi làm gì?” Ninh Quân Hạo tiếp tục truy vấn, lần này tiếng của anh
cao hơn trước mấy phần.

Hoa Ngữ Nông lại cúi thấp đầu, không lên tiếng.

Ninh Quân Hạo bị sự im lặng của cô chọc tức, anh vòng ra phía trước mặt,
nắm chặt lấy cổ tay cô, kéo cô xuống khỏi xích đu, đứng đối diện với mình.
Sau đó, anh chăm chú nhìn gương mặt đã có phần tái nhợt của cô, lạnh lùng
nói: “Vì sao em không trả lời vấn đề của tôi? Em cho rằng, đứng trước mặt
tôi chỉ cần giữ vững sự im lặng sẽ tốt hơn hay sao?”

Hoa Ngữ Nông cảm giác được cổ tay mình bị anh nắm rất đau, nhưng cô
không hề nhíu mày, chỉ chậm rãi ngẩng đầu lên, hai mắt mờ hơi nước nhìn
anh nói: “Có lẽ thật sự em không nên trở về, em vốn chỉ muốn cho Kính
Huyên một gia đình đầy đủ, thỏa mãn tâm nguyện có cha của con mà thôi,
bây giờ nghĩ lại, khi ấy em hiểu mọi chuyện quá đơn giản, vì em quả thật
không có tư cách yêu cầu anh phục hôn, sao có thể yêu cầu anh vì con mà
phục hôn với em chứ, cho tới lúc này anh cũng chưa từng yêu em…”

“Đây chính là đáp án của em?” Ninh Quân Hạo nhìn Hoa Ngữ Nông, hiển
nhiên anh không vừa lòng đối với đáp án này của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.