CHỒNG CŨ ANH NỢ EM MỘT ĐỨA CON - Trang 245

Kính Huyên nghe thấy Dương Thải Phân phê bình Hoa Ngữ Nông, lập tức
ngẩng đầu nhìn về phía bà, vẻ mặt nói: “Bà nội chính là mẹ chồng già chỉ
biết bắt nạt con dâu trẻ tuổi xinh đẹp trong truyền thuyết đúng không? Như
vậy là không hay đâu…”

“Kính Huyên, con mau câm miệng lại, sao có thể nói bà như vậy được
chứ?” Hoa Ngữ Nông bị mấy lời nói của Kính Huyên doạ cho sắc mặt tái
nhợt cả, vội vàng bắt thằng bé im miệng.

Dương Thải Phân cũng bị mấy lời “đồng ngôn vô kỵ” * của Kính Huyên
làm cho sợ hãi, bà có phần kinh ngạc mở to mắt nhìn cậu bé dễ thương
trong lòng mình, chỉ có điều những lời từ cái miệng “ngây thơ” kia phun ra
thiếu chút nữa khiến bà nghẹn chết.

(*Đồng ngôn vô kỵ: lời của trẻ nhỏ không có cố kị)

“Mẹ, chúng ta về nhà đi, ông bà nội hình như không hoan nghênh chúng ta
rồi.” Nói xong, Kính Huyên tránh khỏi vòng tay của Dương Thải Phân, đi
về phía Hoa Ngữ Nông.

Ninh Quân Hạo thấy thế, vươn một tay bế cậu nhóc lên, nghiêm mặt nói:
“Từ hôm nay trở đi, đây sẽ là nhà của con, đâu cũng không được đi nữa.”

Hoa Ngữ Nông nghe vậy, ánh mắt thoáng kinh ngạc, quay sang nhìn anh.

Tiếp đó, Ninh Quân Hạo lại hướng về phía Ninh Húc Đông và Dương Thải
Phân đang sững sờ nói: “Trong bụng Hoa Ngữ Nông bây giờ đang có con
của con, con sẽ phục hôn cùng cô ấy, hy vọng tin tức này sẽ là điều tốt lành
đi với hai người.”

“Cái gì? Quân Hạo, con…con nói thật sao? Con muốn phục hôn cùng cô
ta?” Dương Thải Phân nghe vậy, nét mặt tỏ vẻ không sao tin nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.