CHỒNG CŨ ANH NỢ EM MỘT ĐỨA CON - Trang 254

Cửa đây năm ngoái cũng ngày này, má phấn, hoa đào ửng đỏ hây, má phấn
giờ đâu, đâu vắng tá, hoa đào còn bỡn gió xuân đây [1] —— đây chính là
lý do suốt bảy năm qua Ninh Quân Hạo không muốn trở về nhà, chỉ cần
tiến vào căn phòng này, nhìn thấy tất cả mọi thứ nơi đây, anh liền không
khỏi nhớ về gương mặt quen thuộc của Hoa Ngữ Nông ngày ấy. Thật ra
anh có thể buông tha hết, ném đi hết, nhưng anh vẫn cố tình không muốn
làm như vậy, cho nên mấy năm qua, anh chỉ có thể tận lực không nhớ,
không nhìn, không bước vào căn phòng này mà thôi.

Nhìn thấy Hoa Ngữ Nông rơi nước mắt, Ninh Quân Hạo liền nở nụ cười
châm chọc, vươn tay ra nâng cằm cô lên, để tầm mắt của cô đối diện thẳng
với mình.

“Giờ em tỏ vẻ khổ sở đáng thương để diễn cho ai xem? Muốn đổi lấy cái gì
chứ?” Anh cười lạnh hỏi cô.

Hoa Ngữ Nông không nói lời nào, nước mắt lại càng rơi nhiều hơn, giờ
phút này cô vô cùng hối hận, hối hận bản thân mình năm đó đưa ra quyết
định quá vội vàng, từ bỏ cơ hội đạt được hạnh phúc, càng hối hận năm ấy
đã không trao cho anh quyền lựa chọn, mà cứ khư khư cố chấp tự thực hiện
một mình.

Bây giờ nhìn tất cả mọi thứ trước mắt, sao cô có thể tin tưởng Ninh Quân
Hạo không hề thích mình dù chỉ một chút được nữa đây?

Nếu anh thật sự không có nửa điểm cảm tình với cô, vậy vì sao phòng của
anh bây giờ vẫn còn nguyên dáng vẻ như đêm tân hôn của hai người ngày

Vì sao ảnh cưới của họ còn treo nguyên trên tường?

Nhìn thấy Hoa Ngữ Nông không ngừng lau nước mắt, Ninh Quân Hạo càng
phẫn nộ mạnh mẽ hơn, anh dùng lực chà xát trên má cô để xóa đi nước mắt,
ngón tay thô ráp khiến gương mặt cô xuất hiện những vết màu hồng, sau đó
lạnh lùng nói bên tai cô: “Thu nước mắt của em lại, tôi còn nhớ, em đã từng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.