CHỒNG CŨ ANH NỢ EM MỘT ĐỨA CON - Trang 259

Hoa Ngữ Nông thấy anh không để ý tới mình, cũng không định nói gì
thêm, chỉ quay đầu lại nhìn anh một cái liền chuẩn bị rời đi.

Có điều, khi cô nhìn thấy anh cau mày, dùng sức lôi kéo chiếc cà vạt trên
cổ thì liền không nhịn được muốn tiến đến giúp đỡ.

Cô nhanh chóng xoay người, đi tới trước mặt anh, chậm rãi giơ tay lên,
muốn giúp anh thắt lại cho cẩn thận.

Ngay tại khoảng khắc cô đưa tay đến cổ áo, ánh mắt sắc bén của anh liền
dừng lại trên gương mặt cô, khiến cô sợ đến mức thoáng chần chừ.

“Em…Giúp anh thắt nó lại cho tốt…” Cô thật cẩn thận mở miệng, giống
như sợ sẽ chọc giận anh.

Ninh Quân Hạo vốn muốn định từ chối, nhưng chẳng biết tại sao lại không
làm vậy, chỉ tùy ý để bàn tay nhỏ bé của cô linh hoạt và thành thạo giúp anh
thắt lại cho thoải mái, sau đó còn sửa cổ áo lại cho anh, ngón tay khéo léo
nhẹ nhàng vuốt phẳng rồi hài lòng nói: “Được rồi.”

Nhưng mà, động tác của Hoa Ngữ Nông không hề khiến nét mặt của Ninh
Quân Hạo dịu đi chút nào, ngược lại, anh càng xem thường mở miệng nói:
“Xem ra mấy năm nay không hề thiếu đàn ông để em thắt cà vạt giúp nhỉ,
động tác thuần thục như thế.”

“A…” Hoa Ngữ Nông sửng sốt vì lời anh nói, rất nhanh sau đó, cô liền
phản ứng kịp, thì ra anh đang muốn khích bác mình, cô ảm đạm cười nói:
“Trước khi mắc bệnh Kính Huyên vẫn đến nhà trẻ bình thường, nhà trẻ của
con mỗi tuần đều cần mặc áo sơ mi thắt cà vạt, cho nên…”

“Không ai muốn nghe em giải thích!” Ninh Quân Hạo nghe xong lời cô
nói, cặp mày vốn nhíu chặt rõ ràng thoáng thả lỏng, nhưng giọng điệu vẫn
cứ không kiên nhẫn như cũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.