CHỒNG CŨ ANH NỢ EM MỘT ĐỨA CON - Trang 296

Hồng rõ ràng đã tỏ vẻ hôm nay nhất định phải bắt bà Trương nghĩ cách dụ
cô ra khỏi nhà, có lẽ, cô ta muốn dùng cách thức cũ để đối phó với cô trên
đường.

Có điều, cô bây giờ đã không phải là Hoa Ngữ Nông ngây thơ khờ dại của
bảy năm trước

Trở lại phòng, cô đi đến ghế salon trước cánh cửa sổ sát đất, vùi người vào
trong thật thoải mái xong liền cầm điện thoại lên gọi cho Kính Huyên, hỏi
chuyện ở nhà bà ngoại của thằng bé.

Kính Huyên nhận điện thoại, giọng nói cực kỳ phấn khởi.

“Mẹ, con muốn ở nhà bà ngoại thật lâu cơ, mẹ đồng ý với con đi…”

Hoa Ngữ Nông nghe vậy, sau gáy liên tục đổ mồ hôi, thằng bé này cũng dễ
dàng có mới nới cũ quá thôi. Cô cố ý làm bộ hơi khó khăn nói: “Nhưng mà,
nếu vậy thì ông bà nội, còn có ba mẹ nữa, sẽ rất nhớ con, làm sao bây giờ?”

“Vậy mọi người cùng đến nhà bà ngoại ở đi, chỗ của cụ có nhiều socola
lắm lắm ấy, còn cực kỳ ngon nữa…Cụ bảo sẽ xây cho con một công viên
trò chơi ở trong vườn hoa, mẹ, mẹ đến đây chơi đi…” Kính Huyên không
hề nao núng nói.

“Thôi, con nhớ chăm sóc cụ cho tốt, để cụ vui vẻ, còn phải nghe lời bà
ngoại nữa, không được nổi cáu, biết không?” Hoa Ngữ Nông biết Hoa
Thương Hải rất thích Kính Huyên, nhưng lại không ngờ ông thích đến mức
đồng ý xây cả công viên trò chơi trong nhà nữa, trong lòng cô bỗng thấy rất
cảm động.

“Con biết rồi, mẹ, con cúp điện thoại trước đây, bà ngoại đang làm bánh
cookie cho con và ông ngoại đấy.” Nói rồi, Kính Huyên không đợi Hoa
Ngữ Nông nói chào tạm biệt đã đặt điện thoại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.