CHỒNG NGỐC CỦA TÔI - Trang 230

Kiều Nhung Ngọc vì thân thể không khỏe nên khôn được tham gia, nên

cô để Naria tham gia giúp mình.

Vì tin tức đều liên quan đến Phong Vũ Vọng nên anh bị bắt ép tham gia.

Từ lúc bắt đầu ngồi xuống ghế, anh giống như ngồi trúng đinh, xoay trái
xoay phải không chịu an phận.

"Vũ Vọng, em làm gì vậy?" Làm gì mà cứ xoay tới xoay lui hoài vậy?

Bạch Dật Phong tức giận hỏi anh.

"Em..." Anh muốn ở cùng với Nhung Nhung, mấy ngày nay cô đều

không để ý đến anh, luôn ngồi yên lặng ở trên giường hoặc nằm nghỉ ngơi
trên ghế trong vườn hoa. Mặc kệ anh làm gì hay nói gì, cô cũng vẫn không
quan tâm. Hại anh không nhìn thấy cô liền cảm thấy khó chịu. Hơn nữa,
sau khi nghe anh hai giải thích, anh đã hiểu tại sao Nhung Nhung lại tát
mình, cũng hiểu vì sao hai ngày nay cô không để ý đến anh. Anh không
biết phải làm gì để Nhung Nhung tha thứ cho mình, nhưng anh biết, chỉ cần
anh mãi đi theo cô thì một ngày nào đó cô sẽ tha thứ cho anh, sẽ đối tốt với
anh giống như xưa.

Naria nhìn dáng vẻ bồn chồn của anh, cười nói: "Anh ấy muốn ở cùng

với Ngọc nhi nên mới đứng ngồi không yên."

Mấy ngày qua, cô coi như đã lĩnh hội được công phu bám người của anh

rồi. Chỉ có hai từ là "tuyệt đỉnh". Cô chưa từng thấy ai bám người như vậy,
cứ im lặng vây quanh người ta, làm cho người ta dễ dàng nhìn thấy anh.
May mà người anh ta quấn không phải là cô, nếu không cô đã sớm điên rồi.

"Con ngoan ngoãn ngồi im, nói xong sẽ để con đi tìm Nhung Ngọc."

Phong Long Sinh cũng hiểu được tâm tư của con trai, nhưng sự việc lần
này đã liên lụy đến cả nó rồi, tuy có vài chuyện nó không hiểu nhưng ông
cảm thấy vẫn nên nói cho nó biết thì tốt hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.