CHÚ BÉ RẮC RỐI - Trang 67

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

Ra câu đố xong, nó ngồi thu chân trên ghế như một con mèo và nhìn tôi bằng ánh mắt tinh

quái .

"Bốn chúng ta hôm nay đi chơi", tôi nhẩm câu đố trong đầu, loay hoay tìm cách giải .

Hai vợ chồng với một đứa con, tại sao lại hóa thành bốn người được. Tôi vừa nghĩ ngợi vừa

nhăn nhó, hệt như lúc an cơm, biết có một hạt sạn trong miệng mà chẳng biết cách nào để

lừa ra . Bí quá tôi đáp cầu may:

- Chắc là má nó mang bầu ?

An lắc đầu:

- Không. Má nó bình thường!

- Hay là nó cộng cả ông cảnh sát giao thông ?

- Trật luôn!

Trả lời hai lần đều sai, tôi càng bối rối . Lại thêm thằng An cứ lải nhải bên tai:

- Chịu thua chưa ?

Nghe muốn nỗi điên. Tôi nhướng mắt:

- Sức mấy mà thua!

- Không thua thì nói đi!

Tôi hắng giọng:

- Tao biết cái mẹo của mày rồi . Thằng bé nó nhìn thấy cái bóng của mình chứ gì!

- Hi hi! Bóng đâu mà bóng!

Thằng An nhe răng cười . Nó có vẻ khoái chí trước sự bế tắc của tôi .

Lần này thì tôi nản chí thật sự:

- Thôi, tao chịu thua . Tại sao thằng bé lại nói là bốn người, mày cho biết đi!

An đưa tay xoa cằm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.