CHÚ CHIẾU BÓNG, NHÀ ẢO THUẬT, TAY ĐÁNH BÀI VÀ TỤI CON NÍT XÓM NHỎ SÀI GÒN NĂM ẤY - Trang 168

khách không mời nhưng rất quan trọng trong buổi xem chớp bóng. Vì
không có nó thì chị Lài sẽ không dám đi cùng anh Tài. Đau xót cho tiền
một cái vé bỏ ra nhưng lại được đi xem phim cùng người đẹp để thổ lộ tâm
tình anh Tài ta phải chấp nhận mà thôi. Ức lắm, Tài ta chỉ nói trong lòng
“Một lần thôi nhe mậy!”.

Trong rạp hát, thằng Ti vừa xem phim vừa rình rình theo dõi. Nó chỉ

thấy anh Tài ngồi nặn mụn trong khi chị Lài ngồi lặng lẽ cắn hột dưa mắt
nhìn thẳng lên màn bạc. Làm như mụn chỉ mọc trong rạp hát bóng hay là
trong rạp hát bóng thì dễ nặn mụn, nó chẳng biết nhưng thấy anh Tài cứ nặn
mụn đến muốn lủng cái mặt luôn. Thằng Ti không biết rạp Lê Ngọc cho cái
máy gì chạy mà lạnh rụng rún. Chắc tại vì vậy nên nó thấy ai đi xem phim
đều ăn mặc thật diện. Diện cỡ anh Tài cũng không bằng một số cặp khác.
Nhìn chung quanh không có khán giả nào ăn mặc lèo tèo như nó. Mặc dù
hôm nay, được biết là sẽ đi coi chớp bóng ở rạp hát sang trọng nó cũng đã
cố gắng diện hết cỡ. Nhưng quần áo nó vẫn cũ mèm so với những đứa trẻ
béo tốt đi cùng với anh chị hay cha mẹ. Họ còn xức cả dầu thơm. Thơm tới
mức muốn nghẹt mũi. Nhưng điều chán nhứt trong cái rạp hát này là sao im
lìm quá. Đi coi phim mà ngồi im lặng như ngồi nghe các ông mục sư người
Tàu giảng đạo mỗi buổi sáng chủ nhật thì quá chán. Ngồi trong lớp học
chưa chắc đã im lặng như đi coi hát trong rạp này. Bởi đi coi hát bóng mà
không la hét thì không có thích. Nếu không la thì làm sao phe ta biết mấy
thằng phe địch đang chuẩn bị đánh lén. Làm sao báo động cho thằng hiệp sĩ
mù biết là đàng sau lưng “nó” có thằng hiệp sĩ cụt tay đang núp sau tảng đá.
Không la hét làm sao chủ rạp biết phim đang đứt mà nối lại cho lẹ. Chưa
nói là xem phim ở rạp này khi mắc đái nó phải đi vào phòng vệ sinh chứ
không được ngồi tại chỗ vừa xem phim vừa sè sè cho sướng con “chim”.

Bước vào rạp Tân Lạc này, dù cho chủ rạp có quảng cáo là mới sửa chữa

tối tân nhất khu vực Chợ Lớn, thằng Ti thấy như nó vẫn đi xem chiếu bóng
của rạp này ở thời kỳ “xập kỷ nình” [4]. Chen chúc, chửi thề, la hét, chộn
rộn đi kiếm ghế. À, mà phải đi kiếm ghế ngồi chứ. Thằng Minh đưa cho nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.