CHỦ NGHĨA VÔ THẦN - Trang 83

để phục vụ ông ta: không phải là ông ta cần sự giúp đỡ trong khuôn
khổ của ông ta hay bất cứ điều gì tương tự. Nó cũng có vẻ gần gũi
một cách đáng kinh ngạc với suy nghĩ của nhiều người trong những
thế kỉ trước, đơn giản vai trò trong cuộc sống của họ là để làm việc
cho tầng lớp quý tộc và tầng lớp thượng lưu. Đối với tôi, tự hào về vị
trí thấp kém và thấy điều đó có ý nghĩa đối với cuộc sống của một
người dường như chỉ ra điều mà Nietzsche gọi là "đạo đức nô lệ":
tôn trọng một vị trí không may mắn trong thực tế khiến nơi đó dường
như đáng được mong đợi hơn sự thật về nó. Đây dường như là một
ví dụ về cái mà Sartre gọi là "đức tin xấu": giả vờ với chính mình rằng
mọi thứ khác hơn so với bản chất, để tránh những sự thật khó chịu.

Cách thứ hai cho người theo đạo là chỉ cần tin tưởng rằng Chúa

có mục đích cho chúng ta, đây thực sự là mục đích của chúng ta chứ
không phải là thứ chúng ta dành cho ông ta. Chúng ta có thể không
biết đó là gì nhưng chúng ta có sự vĩnh cửu để tìm hiểu, vậy thì có gì
phải vội vàng? Đây là một vị trí hoàn toàn mạch lạc nhưng cũng như
nhiều tôn giáo khác, phải thừa nhận nó đòi hỏi tôn giáo phải có một
cái gì đó hoàn toàn tin tưởng mù quáng, hoặc, vì họ thích đặt nó vào
đức tin. Chấp nhận vị trí này là thừa nhận tôn giáo thực sự không có
bất kì manh mối nào về ý nghĩa hoặc mục đích của cuộc sống là gì,
mà chỉ đơn giản tin rằng Chúa có một mục đích cho chúng ta. Và vẫn
còn nghi ngờ đáng lo ngại một ý nghĩa mà người khác đưa ra cho
chúng ta không nhất thiết là loại ý nghĩa làm cho cuộc sống của
chúng ta có ý nghĩa. Các tôn giáo chỉ cần có niềm tin rằng mục đích
của họ không tương đương với việc "làm sạch" nhà vệ sinh vĩnh
viễn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.