CHỮ VẠN - Trang 4

1

Mong tiên sinh lượng thứ cho tôi vì đã đến quấy rầy, nhưng hôm nay

nhất định tôi phải gặp ngài bằng được để đích thân kể hết đầu đuôi câu
chuyện. Tiên sinh chắc là không phiền gì chứ? Tôi biết việc viết lách của
tiên sinh rất bận rộn, nếu tôi đi vào chi tiết khéo kể mãi không xong mất!
Phải chi tôi viết ra thành tiểu thuyết để tiên sinh đọc có phải hơn không…
Thật tình hôm nọ tôi cũng đã thử võ vẽ mấy dòng, song sự tình rắc rối quá
chẳng biết bắt đầu từ đâu, cực chẳng đã tôi mới phải đến tận nơi thuật lại
cho tiên sinh. Làm mất thời giờ vàng ngọc của tiên sinh tôi cũng áy náy vô
cùng! Tiên sinh chắc là không sao chứ? Bận trăm công nghìn việc mà tiên
sinh lúc nào cũng rất ân cần với tôi, làm thế này e rằng tôi lại đang lợi dụng
lòng tốt của tiên sinh, và sau tất cả mọi sự phiền toái này, tôi thật không
biết phải cám ơn tiên sinh thế nào cho đủ.

Vâng, có lẽ nên bắt đầu từ cái anh nhân tình trước kia tôi hay nhắc đến.

Lần nọ nói chuyện với tiên sinh, nghe tiên sinh khuyên nhủ, tôi đã cân nhắc
lại mọi chuyện và thôi không qua lại với gã nữa, nhưng quyến luyến thì vẫn
còn. Ngồi ở nhà hễ cứ có thứ gì gợi nhớ đến gã là tôi muốn phát điên lên.
Mà trước giờ tôi cũng nhận thấy loại đàn ông này đâu xứng… Nhà tôi cũng
nhận thấy từ ngày được tiên sinh bảo ban thì vợ mình đã thay đổi hẳn. Cả
ngày tôi chỉ ở nhà vẽ tranh, chơi dương cầm chứ không xúng xính áo quần
chạy ra ngoài và bảo chồng là mình đi xem hát hay đâu đó nữa.

“Mình gần đây có nữ tính hơn chút ít đấy,” nhà tôi bảo. Tôi thấy anh ấy

có vẻ hài lòng lắm.

Nhưng tôi phải thú thật rằng tôi chưa hề đả động một lời nào với nhà tôi

về gã nhân tình kia. Tiên sinh từng cảnh báo tôi: “Che đậy sai lầm quá khứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.