CHÙA ĐÀN - VANG BÓNG MỘT THỜI - Trang 64

Trời chiều có một vẻ dữ dội. Mặt đất thì sáng hơn là nền trời. Nền trời

vẩn những đám mây tím và đỏ vẽ đủ mọi hình cổ quái. Bức tranh mây chó
màu thẫm hạ thấp thêm mãi và đè nặng xuống pháp trường oi bức và sáng
gắt.

Mọi người chờ đợi một cái gì.

Từ phía nhà ngục, mười hai con người chậm chạp tiến tới giữa hai tốp

lính giải. Bãi cỏ im lìm đến nỗi tiếng gông tù va vào nhau theo nhịp bước
nghe thấy rõ mồn một như tiếng phách người chấp hiệu định liệu bước đi
cho cỗ quan tài.

Không biết từ đâu ra, Bát Lê đứng sẵn chỗ cọc tre và trong một lát

buộc xong bọn người đợi chết vào cọc. Tử tù bị trói giật cánh khuỷu, xếp
theo hai hàng chênh chếch nhau. Lòng thèm sống chừng như đã thoát ra
khỏi người họ. Trông xa, họ có cái thản nhiên của những tượng đá trước
sân đền thờ vua nhà Lý.

Tiếng nhạc bát âm thổi bài Lưu thủy trường gần mãi lại. Rồi trong

giây phút, mọi người lắng rõ tiếng sênh tiền. Ai nấy nín thở. Trông ra cờ
quạt kín cả nền trời và lính tráng kín cả mặt cỏ. Bụi cát bay mù như lúc
người ta hành quân. Quan Công sứ mặc đồ binh phục trắng có ngù kim
tuyến đi ngang hàng cùng quan Tổng đốc. Hai quan đầu tỉnh - một người đi
ghệt, một người đi ủng - đều gò bước đi cho nó ăn nhập với cái long trọng
của pháp trường, cho nó thỏa đáng với cái quan trọng của địa vị thủ hiến.
Những tên lính tỉnh gầy ốm che sát vào người hai Ông Lớn mọi thứ tán
vàng, tán tía, lọng xanh.

Trong nhà rạp, các quan an vị. Ông thông ngôn người Nam Kỳ đứng

vòng tay đằng sau quan Công sứ Tây. Quan Tổng đốc nói trước:

- Những người sắp bị hành hình kia là dư đảng giặc Bãi Sậy. Ty chức

rất mong rằng đấy là những kẻ phiến loạn cuối cùng. Và nhờ hồng phúc của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.